Tải xuống ứng dụng
21.11% 师父他总是不对劲 / Chapter 68: 第六十八章

Chương 68: 第六十八章

当然,讲的都是大道理,而像挑鱼刺这种小事情,他更乐意让她渐渐养成依赖他的习惯,这样,每回吃鱼的时候,如果他不在她身边,她都会迅速想到他。

  虽然看似有点卑微,但换一种想法,又何尝不是他的幸运。

  此处离沙漠还有几里地的行程,但这对于褚尘之而言,并不算很久,而且越靠近沙漠那边的客栈,食物便越是简陋。

  所以褚尘之想着先让徒儿吃饱饭,再让店小二多做一些,他带了时镜,里面的时间过的非常缓慢,只要将食物放进里面,便是过个两三天,再拿出来,也是刚出锅的样子。

  既然是要吃,那自然是要让徒儿吃新鲜的。

  所以,福来客栈来了个大客户,把菜谱上的菜全部全部各点了两份。

  褚尘之想着,此处沙漠之行,应该会耽搁些时日,他不出手的话,该备好的,还是要备好。

  至于灵米和水,下山时他早已备好,足够几个月的份量。

  “师父,甜点。”

  褚小桃一出声,褚尘之赶忙叫住小二,给了他一大块银子,让他去镇上的甜品铺子买些零嘴过来。

  等小二毕恭毕敬地离开之后,褚小桃心满意足地跳到褚尘之怀里,搂着他的脖子。

  “师父,你真好。”

  “那亲一下?”

  “啵。”

  “右边也亲一下。”

  “啵。”

  “还有嘴巴。”

  “啵。”

  “真乖,还有这里。”

  目光顺着他的指引往下看。

  “师父!”

  “嗯?”

  “我吃饱了....”

  “不会撑着的。”

  “那你少点?”

  “这个为师可控制不住。”

  “那你慢点?”

  “这个为师也控制不住。”

  “师父,你下次能不能别一亲就...”

  “好了好了,为师下次尽量在你没吃饱的时候这样。”一把搂过小人儿安慰。

  哼唧两声,褚小桃面对眼前这双含笑的双眸,没办法不泄气,换了个姿势跪坐着,慢慢俯下身去。

  等店小二回来的时候,厢房中还残余这一股淡淡的莲花香。

  只是好像与普通的莲花香又有点不同,但至于是哪里不同,一时半会又说不上来,而褚尘之他们也不会让他在厢房中待那么久。

  “师父,肚子里面又热起来了。”

  “那打坐提炼元精,为师给你护法。”

  “好。”

  离来福客栈相距千米的地方,同样有一家客栈,只是比起小镇上的热闹,那边更多的是荒芜,黄沙滚滚,寸草不生,小小的客栈身在其间,仿佛风吹便能倒。

  但意外的,便是如此破落,里面还是桌无虚席。

  只是看那些独门暗器,兵剑法宝,很明显在坐的都不是普通人。

  其中最显眼的,要属刚进客栈的一行人,随行的十几个人,无论男女,皆穿着蓝白色的袍子,袍角绣着几片银色祥云,有眼力见儿的,便很轻易知道,这是九霄宗的门派特征。

  领头的是三名身穿白色披风的男女,其中一人手拿佩剑,摘下头顶兜帽时,头上戴着的银色云纹发簪明显是法器级别的物件。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C68
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập