Tải xuống ứng dụng
16.14% 师父他总是不对劲 / Chapter 52: 第五十二章

Chương 52: 第五十二章

把人交过去后,金灿灿鬼使神差又回头看了一眼,那抱着少女循阶而上的仙人,眉眼柔和又无奈,眸底像是盛满了细碎的月光。

  与刚才的面无表情完全是两个极端。

  总觉得,哪里不对劲,但一时半会又分辨不出来。

  再凝神,长阶之上已经没了那俩人的身影,摇了摇头,有些迷糊地转身离开。

  也许是她想多了,困了困了,回去睡觉。

  这厢安然,而那边褚小桃却醉的发酒疯。

  原本褚尘之是要将她抱在床上,却被八爪鱼似地缠住,死活不松开,还口出威胁。

  “我不要,唔...你给我酒喝,嗝....不然我就不下来。”鼻尖嗅到眼前人肩上靠近颈窝的淡淡体香,很好闻,便不由得凑近几许。

  温热的呼吸落在耳根上,扰了清静。

  “别胡闹,下来,不然为师生气了!”如空明溪涧的嗓音渐渐染上一丝愠怒,那双素来平静的眼眸刹那深晦,多了几分暗潮汹涌。

  不过片刻,那股暗流便被克制在最深处,恢复一片平和从容。

  “松口。”额角的青筋有些凸起,呼吸一窒,隐忍地告诫正咬着他右侧脖颈的少女。

  岂料,对方不仅没如他意,还变本加厉地咬的更用力,像是吃什么甜软的东西,咬到他闷哼抽气之后,还意犹未尽地吸允舔舐。

  胸腔中一股热气逐渐染上了耳后根,浑身酥麻辣烫,急切地想要将人从身上扒拉下来,结果怀中的人儿换了个方向,又啃了一口上去。

  像只磨牙的小奶狗一样,死死咬着他不撒嘴。

  “褚小桃!”他真的生气了,结果搂着他的小人儿反而委屈起来,在他身上乱蹭动弹,害得他不得不先坐在床上,稳住身形,再尝试将她弄下来。

  挽着檀木簪的发髻被一只作乱的小手胆大包天地抽了出来,习惯性地放在鼻尖嗅了嗅,又嫌弃地丢开。

  她总是拿到什么东西都喜欢先闻一闻,不过这个孽徒竟然敢丢掉他的发簪,简直大逆不道!

  等她酒醒,他一定要好好惩戒一番。

  嘶,扯到他头发了,孽徒!

  不仅如此,她还伸着她那莹白细嫩的胳膊放在他的唇边,傻到不能再傻地笑说:“喏,给你咬一口,要不要?”

  “你!”那份温热的柔软抵着嘴唇,褚尘之紧皱着眉头,有些慌乱地闪烁着眸子,将头往后仰了仰,避开那紧密的接近。

  “成,成何体统,别靠过来。”脸上红白相交,偏偏褚小桃还饶有兴趣地凑近,好奇地瞅着他那快要变得铁青的肃容。

  嘴角狡黠一笑,呵呵地用双手在空中笔画着。

  “那你给我酒好不好?要那种香香甜甜,乳白色的,喝起来像甜奶一样的酒....嗝~”

  褚尘之下意识想到了....

  脸上泛起不自然的红晕。

  见他不回话,好像在想事情的样子,褚小桃非常不满,极其不满,特别不满。

  而不满到极致就是委屈,成倍的委屈,加倍的委屈,非常非常可怜的委屈。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C52
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập