Tải xuống ứng dụng
11.1% 欢迎回档世界游戏 / Chapter 156: 一百五十四章·“我和这个世界,都很好”

Chương 156: 一百五十四章·“我和这个世界,都很好”

一股消毒水的味道在蔓延。

  吊瓶滴答作响,一道道穿过走廊的人影像游魂一般,在眼中模糊不清。

  偌大的病房内,有着刻意放低声音的说话声。

  在门被打开的时候,苏明安抬起头,看见模糊视野里一叠字迹不清的纸。

  虽然看不清上面的字,一切都朦朦胧胧,但他就是知道——这是一封病危通知书。

  耳旁,陪伴而来的社区人员低声说着:

  “……怎么就搞成这样了呢,丢下一个小孩子,这该怎么搞……”

  苏明安抬手,想接那张纸,但旁边社区人员的手拦截了他的手,笔尖“唰唰唰”地签下了字。

  苏明安放下手,在视野触及到自己手掌的那一刻,看见那只小小的手的那一刻,他突然意识到——这是一只孩童的手。

  他意识到这估计又是个梦境——由于日常中的练习,他经常能从梦境中醒悟过来,很少出现难以识梦的情况。在沉默地注视着面前医院白色的墙壁之时,他一心想要醒来的想法有了些许迟疑。

  “我可以见见父亲吗?”他转头朝着社区人员说着,用的是“父亲”,而非一般孩子口中的“爸爸”。

  “孩子,你爸爸现在的情况挺好的,只是需要在医院里多住一会。”面貌不清的社区人员大手轻轻拍上他的肩,语气很温柔,像在哄小孩子:“现在他需要休息,等他睡醒了,在医院住够了,你再去看看他好吗?”

  “你在骗我。”苏明安说:“你明明知道,他很难再醒来了。”

  社区人员的脸上出现了惊愕。

  但在苏明安的眼里看来,那却是一圈圈扭曲的黑洞,伴随着异常的表情,一圈,一圈,将眼前平静的景象渐渐搅碎。

  “我明明知道的。”他说:“这次是最后一次。”

  眼前的景象在破碎,崩塌。

  他看着面前渐渐扭曲的画面,像看着无声的黑白默片,像电视机里的画面一点点染上雪花,而后要渐渐归于一片虚无。

  他走上前,稳定了这即将崩塌的画面,抬起步子。他穿过渐渐透明的社区人员,穿过雪白的墙壁,路过幽魂一般无声无息的人群,像一抹游鱼钻进了人海里,他路过穿着白大褂面目不清的人群,像在和时间赛跑,在穿过重症监护室的门时,他如释重负,而后看见了一张洁白的床。

  在这里,一切都是洁白的,他看见白色的被子像雪一般铺洒在男人身上,洁白的绷带每一道都很刺眼,心电图的线在他眼中飘忽不定,一切景象都像有了暗角一般不甚清晰。

  他看见男人的脸,一张熟悉的脸,男人的眼皮子闭合着,胸口微弱地起伏。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C156
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập