Tải xuống ứng dụng
36.73% 他的掌心娇又乖又软 / Chapter 18: 第18章 我挺高兴的

Chương 18: 第18章 我挺高兴的

白至善脸一下子热了起来。

  惬意又舒服的休息时间,走廊外,学生不多,有几个女生拿着牛奶边喝边聊着天。

  然后,教室前门外面走来了几个男生。

  都很高,一看就能发现跟文科班男生散发的气质有所不同,很吸引眼球。

  “一路走来,我发现文科班男生是真的少。”梁北说。

  明仔:“正常,理科班女生也少。”

  沈言没搭腔,垂下的只手夹着一纸张,迈进高二一班前门,一眼就扫到了正在看书的白至善。

  安安静静的,有风吹动她的马尾,冉冉飘起几缕细发。

  沈言走过去。

  白至善坐在里边,沈言只能站在赵莉的课桌旁,准备开口的时候,瞥见白至善的同桌正在睡觉,嗓音压低了些,比以往更加低沉有磁性,缓声道:

  “白至善。”

  白至善闻声抬起头,目光一滞。

  沈言手朝她伸过来,两根修长的手指夹着张折了几叠的纸,给她。

  白至善明白过来,急忙去拿,拿的过程中,指腹不小心触上了他的手,烫手似的弹回来。

  “不要删我。”

  “……”

  沈言收回手,留下这么一句转身走了。

  都说不删了,为什么他还这么不放心。

  眼看着沈言就要走出教室,白至善突然想起什么,弱弱叫了声他的名字,可能声音太小了,人没听见。

  白至善放下纸张,拿起奶茶,轻手轻脚越过赵莉,走出后,脚步加快——

  “沈言!”

  白至善走到他面前,沈言随之停了下来。

  白至善将奶茶递给他。

  在外边靠着栏杆的梁北和明仔一见,背弹跳似的离开栏杆,两脸惊讶。

  沈言墨眉稍扬,凝着她递过来的奶茶一眼,目光移回到她身上。

  “?”

  “我不要奶茶,你拿回去。”

  “?”

  “你能不能……”

  “至善!”

  从食堂回来的陈恩走回教室,看到白至善一个没忍住,颇兴奋地走到她身旁。

  “我给你买的奶茶,你还没喝啊?”

  白至善眼神呆滞了会,看看手里的奶茶,又看看陈恩。

  “我想着可能是你不好意思才拒绝了我,所以我只好买奶茶放到你这了,很好喝的,你快尝尝!”

  “我早上买的,本来想一到学校就给你的,但给我忘了。”

  白至善一时间不知道该作何反应好了,不敢看沈言,垂下头。

  沈言听懂了。

  “白至善,你能误会是我买给你,我挺高兴的。”

  “……”

  “走了。”

  沈言迈出前门,嘴角扬起一弧度。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C18
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập