Tải xuống ứng dụng
15.63% 神秀之主 / Chapter 152: 第151章 铁罗汉(上本书补更)

Chương 152: 第151章 铁罗汉(上本书补更)

钟神秀扫视人群,狠狠瞪着那个指鹿为马的家伙。

  只见这家伙书生模样,背着一把古琴,五官英俊,很有些潇洒倜傥的风流资本。

  要是去青楼,八成是要被那些姐儿们争抢的优质客户。

  更关键的是,此人五气凝练,武功不在摘星手之下。

  此时态度也十分诚恳,不像在搞笑。

  突然间,钟神秀心里又有点明悟:“是了……或许在这个世界的武者心目中,音波功就是这种鬼样子……”

  一个人的认知,最为容易被欺骗。

  比如一个小孩子,你从小告诉他红色是绿色,周围人也这么说,长大之后,他就自然而然将红色当成绿色了。

  更加显著的例子,是唐朝以胖为美,那时候的美人到了现在,怕是要被一干白骨精鄙视到死。

  看着这个书生一脸认真的神情,钟神秀终于认命了。

  ‘看来,这个世界的武功,都带着三分邪性啊……仔细想想,那个摘星手的苍白双手与最后爆发,也有一点那个意思,可惜在他身上没找到秘籍……’

  就在这时,那个背着琴的书生若有所觉地望过来,似乎发现了钟神秀的窥探,对他笑了一笑。

  “这位大师……我们三兄弟认栽,这就拆了路卡。”

  商家老大是个明白人,在饭碗与小命之间,头脑清晰地做出了选择。

  这个和尚虽然不是地榜宗师,但一手音波功非同小可,内力浅薄的武者听不了几句就要失去行动能力。

  仅凭他们三个,加起来也破不了对方的护身硬功。

  这样的年轻高手,江湖上也没有几个!

  心里隐隐明白今日碰到了硬茬子的商家三兄弟,除了乖乖跪下唱征服之外,也没有其它路好走。

  他们不仅飞快拆了路卡,更亲自将那几个倒霉蛋少侠放了。

  哪怕对方骂骂咧咧,也是打不还手,骂不还口,态度极好。

  “阿弥陀佛,知错能改,善莫大焉。”

  那皮肤黝黑的高大和尚欣慰点头:“贫僧这便去了,偶尔还会回来一趟,若几位施主不能迷途知返,那便超度了吧……”

  “请大师放心,我等一定洗心革面,做个好人。”商家老大肃穆保证。

  这个世界的佛门武者,可没有不杀生的说法。

  说超度你,就一定会超度你!

  闹剧结束,人流飞快散去。

  钟神秀看得有趣,远远缀上了那个和尚。

  他发现对方虽然只是以竹杖芒鞋,安步当车,迈步幅度不快,一步却能踏出很长一段距离,简直如同施展了缩地成寸的神通一般,很快就将后方一干闲杂人等甩开。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C152
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank 200+ Bảng xếp hạng PS
    Stone 0 Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập