Tải xuống ứng dụng
59.64% 平常人类的平凡生活 / Chapter 797: 第793章 回合州

Chương 797: 第793章 回合州

因为何四海跟桃子下午就要回去,所以中午饭特别地丰盛。

  “哇,哇……”

  看着满桌子的菜,桃子张大嘴巴哇哇的,一脸惊喜,全是她爱吃的。

  就连孙喜英都坐在一旁吞口水。

  “这么多好吃的呀,大过年的,我好可怜,什么都吃不了……”

  她可怜兮兮地不停干嚎。

  可惜除了何四海,大家都听不见,也看不见她,干嚎也没用,她自己知道,只不过是因为太过寂寞和孤独,发泄一下情绪而已。

  “妈,加一副碗筷吧。”何四海对杨佩兰道。

  “哦,好。”

  正在端菜的杨佩兰闻言愣了一下,但是也没多问,很快从厨房拿了一副干净的碗筷出来。

  张陆军端着最后一盘菜上来。

  “都上齐了,吃饭吧。”张陆军道。

  何四海接过杨佩兰递过来的碗筷,放在了桃子的身边。

  “你就坐这里。”何四海对孙喜英道。

  “咦,家里来客人了吗?”坐在上首的奶奶好奇问道。

  她倒是没有多少害怕,孙子是神仙啊,专门管诡的,有啥好怕的?

  张陆军和杨佩兰稍微显得有点不自在,但是很快也就释然。

  只有桃子懵懵懂懂,当然,她还在张望桌上的菜,想要吃哪些,也根本没在意。

  “对啊。”

  何四海点了点头,引魂灯出现在他手中。

  “我又摸不到,吃不到,给我碗筷干什么……”

  孙喜英一边嘀嘀咕咕的同时,一边伸手去挠板栗烧鸡里面的那根大鸡腿。

  为了方便桃子,两根鸡腿张陆军特地没剁开。

  就在这时何四海伸手点亮了引魂灯。

  然后孙喜英正好把鸡腿捞在了手中……

  众人:(⊙ˍ⊙)

  孙喜英也察觉到不对,赶忙把手缩了回来,然后尴尬地笑道:“ha~哈哈哈……你们能看到我呀?”

  此时真恨不得地上有洞能钻进去。

  “原来客人是个小姑娘啊。”奶奶首先说道。

  然后拿起筷子,把鸡腿夹到孙喜英前面的碗里。

  “喜欢就吃吧。”

  然后又把另外一只鸡腿夹给了桃子。

  “谢谢……谢谢奶奶。”孙喜英脸颊通红,赶忙站起来道谢。

  坐在旁边的桃子,有些好奇地看着眼前这位突然出现的小姐姐。

  “坐下,坐下,不用站起来。”张陆军打量着她说道。

  “谢谢,谢谢。”孙喜英又手足无措地重新坐下。

  “小姑娘多大年纪了?”奶奶笑呵呵地问道。

  “十七。”孙喜英赶忙道。

  “才十七啊。”奶奶叹了口气,满是惋惜。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C797
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập