Tải xuống ứng dụng
15.99% 平常人类的平凡生活 / Chapter 213: 第211章 没有原则

Chương 213: 第211章 没有原则

何四海边吃着面条,边和老奶奶小声聊着天。

  就在这时,从外面走进来一位老头。

  带着一顶蓝色帽子,穿着一件老款的蓝色中山装,带着一副大大的黑框眼镜,背着手,从门外慢吞吞地走了进来。

  “孙老师,您来啦。”四五十岁的面店老板立刻迎了上去。

  “打扰了。”老人很客气地道。

  “孙老师,我是开店的,巴不得你天天来打扰啊,您今天还是跟之前一样吗,要不要换个口味?”面店老板面带笑容地道。

  看得出,老板很尊敬他。

  “不用,你们这里的牛肉太老了,我咬不动,还是给我一份素面就成。”

  “好呐,您坐会,我现在就去给您做去。”面店老板给他倒了杯水,转身就往厨房的方向去。

  “别弄太多,吃不下就浪费了。”孙老师轻声叮嘱道。

  “好的,我知道了。”面店老板回头应了一声。

  “这老头子,就知道麻烦人。”坐在何四海对面的老奶奶嘀嘀咕咕地道。

  然后站起来跑到孙老师的对面坐了下来,笑眯眯地看着对方。

  原来孙老师就是老奶奶的老伴。

  孙老师没有干等,在中山装的方大口袋里,掏出一本书来。

  然后凑到眼前,一字一字地看起来。

  不时的舔一下右手食指,粘着页脚翻页。

  “都说过多少次,不卫生,不卫生,这毛病怎么就改不掉呢?”坐在对面的老奶奶气得不行。

  可是说完就气完,然后又坐在那里乐呵呵地看着老伴。

  说实在的,何四海真有点羡慕这位叫孙老师的老头,一辈子能有一位对他如此痴心的女人,死都惦记着他,他该多幸福。

  何四海想到了刚通完话的刘晚照,嘴角不由自主地噙了笑容。

  然后放下碗筷,站起身来。

  “老板结账。”

  就在他说话的同时,外面又进来一人道:“老板,给我来一碗牛肉面。”

  何四海闻声看去,见到来人,有些惊讶。

  来人也看到了何四海,同样一脸惊讶。

  不过其实并不意外,主要是因为这家佘家面馆在金花镇很有名。

  要不然孙老师也不会经常跑到这里来吃面。

  “何先生,没想到竟然能在这里再次见到你。”郭逵首先走过来打招呼道。

  “因为我的问心馆就在镇上啊。”何四海笑着说。

  不过心里对郭逵突然跑来这里,也觉得有些奇怪。

  王小宁才刚走不久,他就来了,这也太巧了。

  郭逵闻言一脸恍然,轻轻点了点自己的太阳穴道:“你看我这记性,之前何先生名片上有呢。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C213
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập