Tải xuống ứng dụng
21.69% 夫人她马甲又轰动全城了 / Chapter 1293: 第1293章:爸,他是我男朋友

Chương 1293: 第1293章:爸,他是我男朋友

江宗锦想到这里,又看看乔念。

  女生低着头,手握着筷子,正专心致志的吃东西。

  或许是因为她此刻挺放松,之前身上邪佞张扬的锐气没了,睫毛覆盖下来,遮住她漂亮的黑瞳。

  女生皮肤白皙,看起来竟然格外的乖巧。

  江宗锦心尖尖蓦然一软,眼神温和下来,仿佛藏着三月的春风,温柔醉人,扭头跟男人道:“不管怎么样,这次多谢叶少开车过来接我们,今天中午这顿饭我请客,你千万不要跟我客气!”

  江家其他人都认为他在清大教书,手头没几个闲钱,其实江宗锦这些年拿了不少科研奖金。

  他平时生活清苦,自己没什么用钱的地方,就把钱统统存起来,现在存折上攒了一笔不小的数目。

  每年光是吃银行的利息都够普通家庭生活好几年了。

  所以请客吃个饭的钱他还是拿得出来。

  叶妄川却不给他这个机会,声音暗哑又礼貌道:“江叔叔您太客气了。说好了中午我请,怎么能让您给钱。”

  “可是……”江宗锦不大想乔念欠朋友人情,刚要拒绝。

  叶妄川非常懂事的给他提出一个折中的建议:“江叔叔,我跟念念是…好朋友。作为晚辈,今天理所应当该我买单。您如果觉得不大好,改天我们再约一次,下一次您来买单,我不跟您抢,可以吗?”

  乔念听到他挺自然的跟自己爸说和她是‘好朋友’,嘴角一抽,慢条斯理的放下筷子,擦了下嘴,喊了一声江宗锦:“爸。”

  “嗯?”江宗锦还在思考叶妄川提出来的建议的可行性,忽然被女儿喊了一声,本能的先管女儿,语气温和:“念念,怎么啦?”

  乔念背靠在椅子上:“他要请客,你就让他请吧,反正是应该的。”

  江宗锦:“……”

  这哪儿能是应该的?

  就算是朋友之间,他也不好让别人请客呀。

  他是长辈,又是桌子上年龄最大的那个人,若是让女儿的朋友请自己吃饭,回头朋友瞧不上自己女儿怎么办?

  何况叶妄川他们那个圈子本身…就挺傲的。

  江纤柔想要接触那个圈子,还得小心翼翼的讨好。

  江宗锦不大想乔念被外人看不起。

  谁知道他蹙了下眉头,还在想要怎么说:“这,不大好吧。”

  女生就挺自然地说:“没什么不大好的。”

  乔念冷白的手撑着下巴,一双眼睛又黑又亮,闲散不羁语调:“爸,介绍一下,他是我男朋友。”

  男朋友三个字一出,整个包厢都安静如鸡。

  顾三头一次见这种修罗场,吓得一句话都不敢说,缩着脖子尽量降低自己的存在感。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1293
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập