Tải xuống ứng dụng
65.15% 荒诞推演游戏 / Chapter 688: 第二十三章

Chương 688: 第二十三章

旁白暂时消失了。

  空旷的庭院里传来婉转柔媚的唱腔,空灵流转,声声惊艳。

  虞幸眨眨眼,有点迟钝地往唱腔处看去,依稀能看见最远处的走廊上有一个身着繁复戏服的人影。

  朱楼青瓦,自成画卷,那摇曳着的长袖戏子,更是如同画卷中唯一鲜活的点缀,圣子落俗,红尘入阙。

  虞幸下意识走了过去,途经画板时停下脚步,朝画纸上望去。

  只见画纸上描绘的正是这么一幅场景,美人长袖舞,朝他露出一个明媚的笑容,霜雪化水,波光粼粼。

  他仿佛都能想起自己坐在画架前,带着笑容一笔一画完成这幅画的样子。

  这是我画的?

  我给他画的么?

  虞幸伸手将画拿起,有一种想要撕毁的冲动。

  他以前有没有真的在这里给伶人画过画啊,他记得是没有的,可现在他又不确定了。

  或许在当小少爷的那段时间确实很闲,天天找伶人玩,给对方画几幅画也正常,只是这一幅的构图方式和他的习惯不一样,或许……

  还没等虞幸的思绪偏离到构图上去,刚刚还在远处走廊上跳舞的人影已然近在咫尺。

  轻轻柔柔的嗓音透着一股处事沧桑的温和,只穿了戏服,没有化乾旦妆的伶人将手在他面前扬了扬:“阿幸,在想什么?”

  “在想这幅画没画完。”虞幸偏头道,“怎么没把你画死啊。”

  面前的伶人微微一愣。

  而后,性格温软,从来不会争辩什么的戏子似是了然:“阿幸喜欢残缺的美吗?”

  “美好的事物倒在血泊中,那时的遗憾和反差的确可以成就一件艺术造诣更高的作品,若是阿幸想画,那便画吧,我不在意的。”

  伶人欠了欠身:“我们的小少爷在国外留学过,想来应该并不避讳什么……画吧,阿幸。”

  虞幸一阵膈应,又根本不想画画了。

  他一言难尽地看向面前的伶人,和有着赵一酒面容的石膏像一样,伶人的脸也很模糊,如同糊上了一层马赛克。

  但这对他的认知竟然没有任何的影响,他完全可以透过那层马赛克看见真实的皮相,如果不是专门去注意,他甚至不会感觉到哪里不对。

  【这就是你的电影需要的反派了。】

  旁白突然又一次出现,一本正经的念着。

  【完美无缺的少爷竟有一个狼子野心的朋友,这才能让电影有看点。让我们接着拍摄吧,接下来,少爷的家人会一个接一个死去,少爷拥有的一切将会被一把大火烧成灰烬。】


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C688
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập