Tải xuống ứng dụng
47.23% 浮白流年 / Chapter 171: 第一百七十一章 一点位置 已经足够

Chương 171: 第一百七十一章 一点位置 已经足够

唐敬想以前他们一起出来吃饭,是不需要任何理由的,也没有什么值得庆祝的事情。

  只是随口一说,两人就开始寻找往四周看,找到一个他们熟悉的小店,或者找一个离他们所处地点,最近的小店,坐下来,点上两碗辣油油的面。

  严馨骑着自行车走远了,过了一会儿又返回来,她走错了方向。

  唐敬忍不住笑她,说严馨是“小路痴。”

  严馨不屑回头,她早就习惯了唐敬的调侃。

  从AA制变成唐敬买单,从一起出来,变成一前一后。

  他永远默默望着她远去,然后嘴角的笑,变成难以抑制的涌动。

  心底的情绪煮沸又冷却,揪起来的心,慢慢落下去,喉咙处酸涩如柠檬。

  不知道自己错过了哪一步,总之他只能目送着她远去。

  永远说不出口原因,约她出来吃饭,只能用“无聊”这一个借口。

  在唐敬开学之前,他收到了严馨亲手织的一条围巾。

  火车站前,严馨拿出了这条新围巾,希望唐敬收下。

  唐敬一时怔住,接过围巾后脸色莫名。

  “你......特意给我织的?”

  他惊讶也不确定,说不上什么情绪,总之有惊喜,更多的是不确定。

  严馨点头,这一条,确实是特意给唐敬的。

  唐敬笑笑,将这条围巾收进了书包里,叠得整整齐齐,放得小心翼翼。

  严馨问他为什么不围,唐敬说他不冷,等到冬天时再拿出来。

  严馨点头,目送唐敬离开。

  这条围巾被唐敬放在衣柜里,辗转多地,一直带在身边,但是也从来没哟围在脖子上,他珍藏着这条围巾,呵护得小心翼翼,却也让它失了本来的意义和价值。

  有些东西就是应该拿来用的,一旦不能放到恰好的位置,过于小心翼翼,反而成了象征,虚幻而不真实。

  永远止步在恰好之前,思绪情感和话语,被唐敬压在胸口,理性终是压住了感性,让它不舍又无奈,不甘地放手,却无法忘怀。

  唐敬不知道的是,严馨一寒假的时间,织了十多条围巾,就算是唐敬知道了,他也不会在乎,他在乎的是,这其中有一条是给他织的,这就够了。

  严馨选了很多种颜色,也织了很多个样式。

  一开始觉得白色适合余白,后来又觉得红色适合余白,后来又觉得灰色和余白也很搭。

  所以最后,她给余白织了五条围巾,颜色分别是:白、红、灰、黄、棕。

  余白拿到围巾后,笑得牙齿露出来。

  他收好围巾,拿出一个小礼盒给严馨。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C171
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập