Tải xuống ứng dụng
27.9% 浮白流年 / Chapter 101: 第一百零一章 那时惆怅 人心深浅

Chương 101: 第一百零一章 那时惆怅 人心深浅

大学上课都是在阶梯教室里,没有固定座位,都是相熟的人坐在一起。

  学生们偶尔竖起耳朵,听老师讲两句,其余时间都是各干各的。

  一节课很快就过去了,然后三五成群,一起去食堂打饭,一天的美好生活就这样过去了。

  他们的“生活、学习的方式”,深刻地诠释了一句“至理名言”:

  “平时不用功,考试用死功”。

  不过江怡繁和严馨不属于这一类。

  江怡繁每节课都仔细听讲,认真地做笔记,每一个知识点都记在脑子里。

  如果碰到老师提问,又恰好点到江怡繁的名字时,在一片紧张的低气压中,江怡繁总能不疾不徐地站起来,条理清晰地回答出老师的问题,引来一阵“惊讶唏嘘”声。

  前面的人都转过头来看,看到江怡繁淡然地坐下去,优雅得令人窒息。

  江怡繁便在各种声音、目光中,接着做笔记,听课。

  她好像听不到“嘲讽的话”,也听不到“羡慕的声音”,她总是做自己的事,不为任何人,任何事改变行动轨迹。

  而严馨听课的方式,就有些随性了。

  她偶尔会走神发呆,偶尔会全神贯注。

  她翻开书本就可以自学,放下书本就能解题,不怎么需要老师讲解,所以严馨课是随性的,有时还能趴在桌子上睡着。

  如果恰巧被老师点到,无论在这之前,严馨有没有认真听课,只要看一眼投影,或者听赵可、江怡繁重复一遍老师的问题,她就能准确地说出答案。

  头发过早稀疏的高数老师,在听完严馨的回答后,往往抬手推推眼镜,摆手让她坐下,而后眼神中透出精亮的光,仿佛看到了百年难遇的奇才,给了他“教学生涯和学术研究”莫大的鼓励一样。

  这样几次以后,几乎所有的老师,都来找严馨单独谈话,问她想没想过考研,可以选报他们的研究生。

  严馨压制住自己的惊讶,小声说:“现在才大一,我还没有想。”

  随着老师们眼里发出来的,亮闪闪的,直接朝严馨投射过来的目光,关于严馨的“天赋”,在化学系里传出了很多个版本。

  严馨听到过很多次,同班同学的窃窃私语。

  这些同学都是不怎么相熟,她们说出来的话,却令严馨心里酸酸涩涩的,就像吞了未成熟的番茄,涩得嘴里发苦。

  这种涩涩的感觉,被严馨慢慢地熟悉,她大脑中渐渐产生了抗体,对这种感觉越来越迟钝了。

  “她就是因为在实验帮忙,肯定巴结教授了。”

  “是啊,教授可是院里的副院长,说一句话就行了。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C101
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập