Tải xuống ứng dụng
97.06% 厨子老谭的北方往事 / Chapter 596: 第594章 灾年吗

Chương 596: 第594章 灾年吗

从小时候出来老谭没有回家,而是朝雅茹的住处走去。

  雅茹开门时老谭带进来一股冷气和一身酒气。

  “和谁喝的,喝这些。”

  “和刘哥、李哥喝的,还有忠清。”

  雅茹给老谭拿拖鞋,老谭换上后把羽绒服脱下递给她,然后坐进沙发。

  雅茹给老谭倒了杯热茶。

  老谭一杯茶下去舒服很多,然后顺势倒在沙发上,头枕着雅茹的腿闭上了眼睛。雅茹把手放在他头上摸了摸,随后划过脸颊。

  “你到的时候王总咽气没?”雅茹轻声问。

  “咽了------眼睛也闭上了------”老谭说。

  “和我一样,我到家的时候我爸也咽气了,眼睛也闭上了------”

  接着俩人陷入沉默,思考与追忆的沉默------

  老谭翻了个身,头埋进雅茹怀里,双手抱住了她。

  雅茹轻抚着老谭的背,像母亲哄着受委屈的孩子,眼前是老父亲走时的情景。

  “没想到我爸走那么急------走的急让人想,我现在还天天想呢,但梦不着了------”雅茹叨咕着,“走的急,装老衣服也没准备,都是现买的------

  王总的也是吧?”

  “嗯------这几天到晚上就睡不着觉,总觉着她还没走呢------”

  “都那样,走得太急了------想不到的事-----谁成想呢——”

  “我以为我得先走呢。”

  “你走不了,你是大难不死必有后福,多少人指着你呢。”

  老谭把头从雅茹怀里拿出来坐起,雅茹给他的杯子里倒满茶水,他拿起来一口喝下,接着又倒满喝了半杯。

  “今儿在这住吧。”雅茹说。

  “嗯,在这住。”

  “过了年把我妈接过来,你就在这住不了了。”

  “------”

  “你妈过两天生日,你这也回不去了。”

  “回不去了。”

  “不知道过年时啥样,别也回不去。”

  “现在谁也说不准,到时候看吧。”

  “哎,这疫情,啥时候是个头呀------”

  两个人上了床,黑暗中雅茹用丰满温热的身子拥着老谭,给他肉体上的满足与慰藉,叫他香甜的睡着了。

  第二天早上老谭被周晓梅的电话叫醒,周晓梅汇报了一个不好的消息,呼市中海店有幸被一位阳性感染者光顾,店被封了,店里的全体员工被送去隔离观察。

  老谭感叹一声防不胜防却也没任何办法,嘱咐周晓梅做好其他店的防护工作,稳定好员工。

  “这两天长沙的疫情也挺严重。”周晓梅说。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C596
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập