Tải xuống ứng dụng
53.58% 厨子老谭的北方往事 / Chapter 329: 第327章 雨夜

Chương 329: 第327章 雨夜

老板娘说的挺准,刚到后半夜雨就下了。

  雨落风凉,老谭感觉有点冷,把蹬在脚下的被子拉上来盖在身上。

  雨声唰唰,偶尔一两声蛙鸣随雨声入耳,又飘到很远。

  晚饭吃得早,饭后老谭和王淑兰聊了一会儿便睡了。现在被雨扰了困意,无事可干,躺在床上听外面的雨声。

  好多年没听到这么安静的雨声了,唰唰,唰唰,叫人不由自主的闭上眼睛,凝神静气。

  细听,里面有雨落树叶的声音,有飘飞稻叶的呓语,有敲击房顶的叮咚,有滴落房檐的清脆------

  夜是静的,雨有声,却也安静。

  这样的雨夜诗人喜欢,可以尽情的抒发情怀;这样的雨夜歌者喜欢,可以迸发灵感,让音符跳跃;这样的雨夜失落者不喜欢,因为触发了惆怅,只能拨弄低落的琴弦,喝一壶失意的酒。

  老谭不是诗人,不是歌者,也没失落。

  他在享受,犹如禅坐的老僧。

  这一刻整个世界都是安静的,并且干净,没有尘埃。

  他听得很远,看得也很远。

  他闭着眼看到山里的树木在雨中欢唱,雨滴树叶,悄然滑落。枝丫间避雨的松鼠灵动着小脑袋,不时避让着。

  能闻到雨中山的味道,清新、潮湿、骚动着万物生灵。

  油然间一股思绪飘荡开来,透过薄薄的雨,飘到远方——那个熟悉的小山村。

  “没看着掉雨点了?还不进屋?”母亲站在门口喊。

  刚上学的小谭冲母亲喊:“我不怕,妈,我有地洞。”

  小谭说完跑到院墙边的土涯下,那里有一个只容一个人爬进的洞口。这是他两个礼拜的杰作,别看洞口小,里面宽敞,可以让他舒舒服服的躺下,并且能看书。

  他灵活的从洞口钻进去,然后把脑袋探出来对母亲喊:“妈,这里浇不着。”

  母亲溺爱的摇摇头,回身进屋做饭去了。

  他躺在自己的宫殿里看书,但很快被外面的雨声吸引了,放下书,躺着,眼睛看着外面飘落的雨,出神的聆听着。

  他听到了雨落在小宫殿上面园子里玉米叶子上的声音,唰唰。听到了雨落在屋后杨树叶子上的声音,唰唰。

  唰唰声很美,很静,那是他第一次感受到世界的宁静与清明。

  他闭上眼睛,听着,享受着。

  小洞很暖,洞口飘进来潮湿、清新的雨气,里面有山和风的味道。

  这么多年过去了,今天有了同样的感受。

  从窗户飘进来的潮湿而清新雨气,带着山和风的味道,这是雨的味道。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C329
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank 200+ Bảng xếp hạng PS
    Stone 0 Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập