Tải xuống ứng dụng
55.59% 开局出生在庆余年 / Chapter 157: 第一百五十七章:宗师

Chương 157: 第一百五十七章:宗师

醉月楼,早上,一楼已经被收拾的干干净净了。

  这让刚起床准备收拾大厅迎接客人的无情和小二们愣住了,所有的东西都被收拾的整整齐齐,摆放好。

  就在这时候,无情突然反应了过来,转身飞向范悠所在的房间,来到门口也不敲门直接推门走了进去,一走进去无情楞在了原地,房间内空无一人。

  顷刻间,无情内心所有的坚持瞬间崩塌,整个人无力的走到范悠躺过的床边,跪下,上身伏在床上。

  不知道为什么,无情此时的眼泪忍不住的流了下来,根本挡不住。

  “无情?我在下面做好饭了,你要不要一起吃点?”

  正在哭泣的无情,突然听到这个声音,瞬间抬起头看向身后,是范悠。

  范悠面带微笑要上的围裙还没有取下来,无情看到范悠的瞬间,控制不住的扑向了范悠。

  范悠看到了无情眼中闪烁着的泪水,以及脸上残留的泪痕,看到这一幕,忍不住笑了出来。

  “笨,我说了的,不会不声不吭的就离开的。”

  范悠一边说着,一边不停的安抚着怀里的无情,无情双手死死的抓住范悠的衣襟,眼泪止不住的流,刚刚的那一瞬间她真的以为范悠就要离开了,

  她甚至都不敢想像,如果范悠真的离开,那么以后她该如何度过。

  拥抱着无情,范悠的心里很不是滋味,看到无情这样,范悠实在是不知道自己如果真的离开,无情会怎样,或许....真的会变得无情吧。

  过了一会,无情的情绪稳定了之后,范悠用自己的衣服给无情擦了擦脸,虽然泪痕依然在,但已经淡了许多。

  做完这些范悠拉着无情的手走向一楼,范悠不知道的事,就在刚刚的那一段时间,无情已经不存在了,她,已经有了感情。

  她,只是盛崖余。

  来到一楼,娇娘和众人都在,范悠做好的早餐摆放在桌面上,虽然不是很丰盛,但也不差。

  看到两个人牵手走下来,娇娘的露出了老母亲般的微笑。

  范悠带着盛崖余走到餐桌前坐下,两人坐在一起,给人一种很特殊的感觉,就好像是一对小夫妻。

  坐下之后,范悠为盛崖余拿好餐具,随后说道:“大家一起吃吧,吃完我要和崖余出去办点事。”

  不知不觉之间,范悠对无情的称呼也改变了,从最初的无情变成了后来的盛崖余。

  盛崖余也发现了范悠对自己称呼的改变,顿时心中满是感动。

  范悠的目光投向了娇娘,虽然自己刚刚是对大家说的,可最终拍板的还是娇娘,毕竟这家店,是娇娘的。

  娇娘看着二人,十分满意的点了点头。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C157
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập