Tải xuống ứng dụng
41.73% 秦时罗网人 / Chapter 436: 第七十七章 我有一个梦想

Chương 436: 第七十七章 我有一个梦想

正在逛花园的赵姬自然不知道某个小贼已经来了,她正百无聊赖的赏着梅花。

  一袭鲜艳的红色宫装长裙勾勒出婀娜的身姿,一点也不像一个生过孩子的少妇,头顶金色风光,在阳光的照耀下,整个人看上去都贵不可言,雍容华贵,不敢直视。

  沿途走动间,身后跟着十数名侍女宦官。

  这些人尽数低垂着脑袋,不急不缓的跟在赵姬的身后,不敢仰视太后的凤颜,更别提说话。

  而这也让赵姬的心情更加无趣。

  深宫的生活让她连个可以说话的人都没有,寂寞的可想而知。

  尤其是食髓知味后……

  “乏了。”

  赵姬逛了一会,越逛越是无聊,些许新鲜感也随着时间流逝荡然无存,所谓的花园也不过是点缀。

  这咸阳宫对于一个女人而言,哪怕是她这种尊贵的女人,也不过是一处独特的牢笼。

  看似自由,但这自由只限于咸阳宫内。

  “奴婢送太后回宫。”

  跟在赵姬身后的一名侍女连忙上前一步,搀扶着赵姬的手腕,恭敬的说道。

  赵姬颔首,转身向着寝宫走去,眉宇间却是带着一抹恼意和怨意,这个该死的小贼竟然还不来找她,难不成真要让她下旨去叫不成?

  想到这个。

  赵姬美眸之中也是闪过一抹迟疑。

  其实这不是不可以。

  毕竟洛言是太傅,是政儿的老师。

  自己这个做母后的向老师询问一下王儿的学习进度,好像别人也很难挑出毛病。

  思索间。

  赵姬紧蹙的眉宇也是微微舒展开来,心中已经做了决定,那小贼若是再不来,她就下旨去叫。

  分寸什么的,赵姬这个女人显然是没有的。

  大局观政治观啥的更是离她极为遥远,她要的只是那份真挚且令人满足的爱情。

  这……很离谱。

  很快回到寝宫。

  散过步了觉得不舒服的赵姬便是让侍女去准备,准备沐浴。

  很快,侍女便处理好了一切。

  烟雾缭绕的温泉池水之中,花瓣飘动。

  随着宫装长裙缓缓滑落,露出了犹如象牙般洁白的身体,一头青丝如绸缎般滑落在身后,直达腰际。

  绝美的容颜吹弹可破。

  岁月似乎没有在上面留下任何的痕迹。

  一双玉腿修长健美,随着缓缓入水,白皙的肌肤上出现大片大片的红霞。

  与此同时。

  穿着裤衩,闻着腥的洛言从后面走了出来

  对着四周的侍女做了一个不要出声的动作,挥了挥手,便让她们离去。

  侍女虽然惊讶洛言会在此处,但却不敢说话。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C436
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập