Tải xuống ứng dụng
65.35% 麒麟剑往事 / Chapter 364: 第三百六十四章

Chương 364: 第三百六十四章

“他俩咋会瞧起你啊?”小桃红苦笑着说,“你这个当大哥的,还没有两个兄弟家大业大,你马上连喝酒的钱都没有了。”

  吴飞恨恨地说:“自己亲兄弟都瞧不起我,就更不用说外人了。早晚有一天,我得让他们知道知道我的厉害!”

  “别说大话了,”小桃红叹了一口气,“你再歇一会儿吧,我去灶屋做饭。嫁你的时候,本来想着是跟着你享福来了,谁知道现在倒成了你家的老妈子。”

  吴飞讪讪地笑道:“谁家的老妈子有你穿的、戴的这么好啊?”

  “我无儿无女,再不穿戴一些好的,给谁省钱啊?你家的大人、小孩都不待见我,谁知道我以后的日子会咋样啊?”

  “放心吧,只要有我在,他们就不敢欺负你。”

  小桃红撇了撇嘴走了出去。

  吴飞的牙疼病好了以后,逢人就说是那个西医大夫治好了他的病,这使得韦东阳的知名度也渐渐高了起来。

  六月底的一个下午,如涛从上海返回了沙河镇,他是跟李修文一起回来的。他们乘车到达安徽境内后,就乘船沿淮河溯流而上。李修文在赵兰埠口的渡口下了船,东方如涛一直坐到沙河镇才上岸。

  看到儿子回来了,季氏心里有说不出来的高兴。如涛看上去又高了一点,显得比以前更加英俊,但季氏看得出儿子也瘦了,可能是吃面食长大的他还没有能适应顿顿吃米饭的生活。季氏心疼儿子,就给天佑拿了一些钱让他过几天去逍遥镇买几斤牛肉回来给如涛炖汤喝。

  吃晚饭的时候,东方自强一家坐在客厅吃饭,如涛就讲起了他在上海国立音乐专科学校的上学一些经历,如绣他们都听得有趣。

  第二天上午,听说如涛回来了,吴运昌就来找他玩。对于如涛在学校的情况,运昌也了解一些,因为他们之前通过两次信。

  吴运昌非常渴望从陈州中学毕业,“你俩都走了,去上学、回来都是我一个人,就跟一个孤雁似的,我赶紧也毕业吧。”

  如涛说:“你毕业了也到上海上学吧,我也能多一个伴。”

  吴运昌摇摇头,“我不想去上海,我也想去保定上军校。如松在信里头跟我说,那个学校可有意思了,除了在教室上课以外,还有实弹射击、马术、劈刺、行军、宿营这些内容,真羡慕死我了!”

  如涛笑着说:“我们学校没有那些东西,只有动听的曲子、美妙的歌声。”

  “还有佳人的倩影!”吴运昌补充道。

  如涛的脸一红,“你别瞎说了。”

  吴运昌指着他笑道:“你不让我说,肯定是心里有鬼吧?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C364
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập