Tải xuống ứng dụng
91.25% 黄泉小饭馆 / Chapter 240: 第二百四十章 未曾后悔

Chương 240: 第二百四十章 未曾后悔

我们听着也感觉胆战心惊,我看了苍北一眼,他握着我的手稍微用力捏了捏,“没事,只是一个梦。”

  “可不就说嘛,幸亏只是一个梦,要是真实的那就惨了。不过我们家翠兰说,要不是我叫醒了她,她就被那个怪物追到了,说不定在梦里也会被撕碎。

  翠兰还说,这个梦特别真实,她好像都能闻到血腥气,以及撕心裂肺的绝望的叫喊声。”老李哥叹了口气,摇摇头,“幸亏这只是个梦啊。”

  “翠兰就只梦到过这一次吗?”我感觉他们的梦和我之前中窥命帛的幻觉有些像。

  “当然不是了,这只是其中一个,她还梦到我和熙儿死了,醒来后就抱着我嚎啕大哭,我都心疼死了。”

  其他鬼差本来被老李哥的描述吓到失色,现在听到这么一句话,却都笑了起来,“老李哥,你无时无刻不在秀恩爱呀,可羡慕死我们了。”

  老李哥依然是一副心疼的模样,“你们不懂,那种感觉真的是难受。”

  “你是说梦里的感受,还是你看到翠兰难过的感受呀?”

  老李哥嘿嘿一笑,“都有,都有。”

  “真羡慕你能娶到一个这么漂亮的媳妇儿,要是我们也能遇到就好了。”一名鬼差羡慕的说道。

  “你们也可以的,要是有喜欢的那就不要顾及脸面,使劲追肯定能追到的,你看我条件一般就能娶到这么一位貌美如花的妻子,可不就是脸皮厚才能行吗。”

  我们所有人都哈哈大笑,“确实是这样,老李哥,你可真幸运啊。”

  “那是,我当初觉得娶到翠兰以后,我一定要加倍的对她好,她身子娇弱,虽然以前是丫鬟,但都没有干过粗活,所以我决定和她成亲以后,就把所有脏活累活都包了,洗衣服做饭什么的都由我来,没想到翠兰特别懂事。

  有时候我当差回来,会看到热乎乎的饭菜,心里别提多暖和了,要是我的衣服哪里破了,翠兰都会贴心的给我补好,我真没想到她是如此贤惠,还有熙儿,一点也不和我认生,反而和我的关系非常好,我就觉得这辈子有他们,就算永远当鬼差,我也认了。”

  老李哥说完这些话,我们所有人更加羡慕了,“老李哥,你真幸福啊。”

  老李哥又不好意思地笑了笑,“很感谢你们能听我说这么多话,缘分这东西嘛,可遇不可求,我相信你们迟早也会遇到自己的真心爱着的人的。”

  我们都点头称是,其他鬼差也说了自己做噩梦的经历。

  了解完这些以后,我心里越发觉得苦闷,我发现事情还没有解决,甚至只是开了个头。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C240
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập