Tải xuống ứng dụng
66.92% 黄泉小饭馆 / Chapter 176: 第一百七十六章去往北阳城

Chương 176: 第一百七十六章去往北阳城

我们一行人要够了食物,去了郊外一个破庙里住一晚上,明天一大早就要走。

  我十分不解,在南阳城待着岂不是更好?

  “娘,为什么明天一早就要走啊,在这里讨饭或者找个差事不可以吗?”

  娘摇摇头,“雁儿你忘了?每个城市都有自己的规矩,接收够一定的难民以后就再也容纳不了其他人。至于差事,找到的可能微乎其微,咱们饿的面黄肌瘦,不会有人要咱们,除非那些年轻的小伙子。”

  “原来是这样,那我们什么时候能安居下来?”

  “走着看吧。”

  娘叹了口气,爹将娘揽在了怀里,“没事,都会过去的。”

  我也靠在娘身上,珂儿靠在爹身上,我们四个看着面前跳跃的火苗,都沉默不语。

  很快,夜色已深,狄大哥分配好了位置,我们四个人躺在地下,紧紧挨在一起,共同盖着一个薄毯子。

  第二日清晨,和昨天一样,我们起了个大早,天空蒙蒙亮,还是青蓝色的,破庙周围起了一层薄薄的雾,山里空气清新,吸一口都有水汽落在脸上,湿哒哒的。

  昨日中暑的那对夫妻始终没有跟上来,大概凶多吉少,在这个特殊的时刻,所有人都自身难保,只能在心中默默地为他们祈祷。

  在狄大哥的指挥下,大家吃了一些昨日讨来的食物。

  我们四个分着吃了一个馒头,便再次出发。

  我突然想到,爹娘说不定认识狄和。

  “爹,您知道狄和吗?”

  “狄和?应该在咱们后面,你怎么突然问他?他们那队应该过几天就能追上咱们了。”

  “就问一下。”

  听到爹说的话我就放心了。

  苍北不知道为什么还不来,不过我现在已经适应了这个身份,他迟一些来也没关系。

  等等,那万一就在这几天,狄和就抢了人家的饼子呢?

  “爹,你知不知道有个小女孩,她家里人都不在了,只剩了她自己,然后被人抢了饼子,饿死的?”

  爹疑惑的看着我,“雁儿,你怎么了?咱们山枯城这么多逃荒的队伍都是有联系的,这样可怜的姑娘可从未听说。”

  “这样啊。”我嘿嘿一笑,“昨晚梦到了。”

  爹刮了下我的鼻子,笑道:“傻丫头,别想这么多。”

  “好的,爹。”

  下一站要走很远的路,偏偏这城与城之间都是荒山野岭的,走起来也很是费劲。

  一伙人默默地走路,不敢多说话,怕浪费力气。

  经过了一天的酷晒,我早已经体力不支,胸闷的厉害,走一步喘一下,随时就要跌倒。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C176
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập