Tải xuống ứng dụng
65.39% 黄泉小饭馆 / Chapter 172: 第一百七十二章 难掩孤寂感

Chương 172: 第一百七十二章 难掩孤寂感

窗外的流光已经变得暗淡,不曾照在牢房里半分,外面的房屋空空的,隐匿在暗青色的光线中,看着这么孤寂的环境,我忽的有些难受。

  “夙白妹妹,你还好吗?我给你带了好吃的。”

  幸好这里还有苍北。

  苍北打开牢房门,把我扶在了凳子上,自己坐在了另一边,长袖一挥,一个瓦罐放在了桌子上。

  “你给我做了什么啊?”

  “青丝玉娥,这还是你起的名字。”

  青丝玉娥是一道简单的炖鹅,在做的过程中会把许多长长的葱叶切成细丝,缠在鹅肉的身上,一同在瓦罐中煨,等到鹅肉好了,有的葱叶会耐不住高温,散落在瓦罐中,如同青色的丝线一般。

  而鹅肉则清洗的十分干净白皙,如同女娇娥的皮肤一般,在瓦罐中煨了很久也不见变色。

  这道食物口味属于清淡类,但吃起来口感独特,鹅肉软烂,入口即化。

  苍北先给我舀了一碗汤,鲜的很。

  我大大的喝了一口问道,“狄和怎么样了?”

  “狄和午时去了奈何桥,投胎去了一家贫苦之家,还算可以。”

  我点点头,“那就好。”

  我们两个人吃着饭,不一会儿就消灭干净,我用帕子擦了擦嘴,意犹未尽,但也撑得很,索性站起来在牢房里晃悠。

  苍北收拾好碗筷,放在了一边,看着我沉思片刻,“夙白妹妹,你有没有发现……”

  “啥呀?”

  “你变胖了……”

  我的笑容瞬间凝固,“你怎么看出来的?”

  “呃,我应该看错了,不过你以后要控制饮食,吃了饭以后要多锻炼锻炼。”

  “我不胖!”

  “对对对,你不胖,但是……你要注意饮食,晚上吃个七分饱就好,不然对身体不好。”

  “那你每次还给我做那么多?”

  “怪我怪我。”

  “我真的胖了?”我不敢相信,以前的我是地府最瘦最苗条的女子。

  “也不是,就是以前太瘦了,现在比以前胖了一点点,不过现在刚刚好。”

  “唉!”我仰天长叹,其实我也发现自己变胖了,以前的衣服现在穿着……有些勒。

  “没事,现在刚刚好,保持住就可以。”

  我深吸一口气,“知道了,我一定要瘦下来!”

  “你们俩说什么呢?”白喜哥哥笑呵呵的走了进来。

  我面色凝重的看着他,“白喜哥哥,我胖吗?”

  白喜哥哥不会说谎,笑着说道:“比以前是胖了,不过还可以,你以前啊,瘦的一阵风就能吹倒,现在刚刚好。”

  “好吧。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C172
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập