Tải xuống ứng dụng
58.17% 黄泉小饭馆 / Chapter 153: 第一百五十三章 商量对策

Chương 153: 第一百五十三章 商量对策

第二日一早,须简很早就起来,缠着我和苍北不停的练习见到叶紫风之时说的话。

  我和苍北迷迷糊糊听了半天,觉得他实在啰嗦。

  “你铺垫这么长干什么?直接说不就好了?拐弯抹角浪费时间。”我打了个哈欠,不满的说道。

  “好好好,那我换一个你们听听。”须简沉思了片刻,突然道:“紫风,对不起,你回吧。”

  “加上理由。”

  “我不喜欢你,父亲的命令我是不会听的,你回吧。”

  “不行不行,我就是喜欢你,我是不会放过你的,我就要与你成亲。”苍北坐了起来,扭捏着扮作了叶紫风。

  须简吓了一跳,“噗呲”笑出了声,“太像了!”

  “回答啊。”我说道。

  “这样你和我都不会幸福,强扭的瓜不甜,你还年轻,还会遇到更好的。”

  “我遇到更好的人就是你啊,咱们双方父母都同意你我二人成亲,江雨城的百姓都知道了,你不回去,我们的面子往哪里搁?”

  “这是个问题啊!我该怎么回答?”

  “你应该回去找你父亲说清楚,可你又不愿意。”

  “我回去就再也出不来了。”

  “见了面再说吧,巳时快到了,我们去洗漱一下,你自己再好好琢磨琢磨。”

  叶紫风住的地方的龙舍城最大的客栈,我们刚到客栈门口,她就出来了。

  “你们怎么来了?”叶紫风不像昨日那般生气,看到我们居然很开心。

  “我们找你说点事。”须简摸了摸鼻子,挺直了腰杆。

  “什么事?”叶紫风警惕起来。

  “你我的婚事,我们是在不合适,你快回家吧。”

  “我不听!阿一阿二!把他们赶走!”叶紫风生气的大吼着,阿一阿二从角落里出来,充满杀气的向我们三人走来。

  “我们走,你叫阿一阿二干什么。”须简急忙说道,拉着我和苍北就走。

  我们见到叶紫风只说了一句话,就被她无情的赶走。

  我们三人到了一家一家茶楼坐下商量对策。

  “怎么办?”须简懊恼的低下了头,“紫风不听劝,我父亲那边无解,是不是我……只能认命了。”

  “可能是吧。”

  “啊!”须简仰天长叹,要了三碟瓜子儿。

  “你们吃什么,今天我请。”须简继续道,说的大义凛然。

  “最贵的茶最贵的点心。”我招呼小二上来,要了茶和点心。

  “等等等等,我出门急,只带了一点钱,今天就吃简单一些吧,小二,茉莉花茶和芙蓉糕。”

  “得嘞!”小二翻着白眼离开。

  “没有这金刚钻就别揽瓷器活。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C153
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập