Tải xuống ứng dụng
56.65% 黄泉小饭馆 / Chapter 149: 第一百四十九章 带了朋友

Chương 149: 第一百四十九章 带了朋友

今夜的星空格外的璀璨,天空深蓝,遍布着点点星光,月光也出奇的明亮,烛灯的光芒反而微不足道。

  须简啃着甜玉米,抬头望着天空,“真好看,我家乡都看不到这么纯净的天空。”

  “你的家乡在哪里?”苍北问道。

  “我的家乡在遥远的天边,你的呢?”

  “我的家乡……”苍北正经的说道:“在山的那边。”

  “咱们的家都好远啊,看来只能在这里带一辈子了。”须简面露悲伤,难为情的说着。

  “您脸皮真厚。”我瞪了一眼,“还不是为了这几个甜玉米,为了吃玉米家父亲母亲都不要了?”

  “我没有母亲,父亲……也就那样吧。”

  “一样,我和苍北也没有父母。”

  龙千莺:“我也是。”

  真好,在这么美的夜色之下,我们四个惊奇的发现了一个共同点,那就是我们都是小可怜。

  “其实也没啥,没有父母不也活的好好的。”须简扔了玉米芯,夹了一个鸡屁股。

  “喵。”小朵突然从墙上跳了下来,讨好似的跑到龙千莺身边,温柔的蹭着她的小腿。

  “喵。”小朵声音娇滴滴的,又冲着龙千莺叫了几声。

  “小朵,过来。”我和须简同时说道,虽然我们都知道小朵不可能过来。

  “喵。”小朵居然走了过来,很快的蹭了蹭我和须简,又卧到了苍北腿上。

  有鬼,肯定有鬼,事出反常必有妖,小朵肯定做了什么见不得人的事。

  “喵。”小朵再次起身,朝龙千莺喵喵叫,而后又朝着墙上叫了几声。

  很快,一个白色的身影出现在墙头,是一只通体雪白的猫咪,小心翼翼的看着我们所有人。

  “喵。”小朵走到墙头,招呼白猫下来,白猫犹豫了一下,跳在了地上。

  小朵带着白猫,走到龙千莺身边。

  龙千莺感受到另一只猫的存在,问道:“小朵,你又带朋友回来了?”

  “喵。”

  “可以,这是给你留的鱼肉,你和你朋友吃吧,夙白妹妹,帮我把鱼肉给它们。”

  “好嘞。”

  我把鱼肉放在小朵的食盆里,小朵神气的带着白猫走过来,“喵。”喵完看着白猫,又看看鱼肉,示意让白猫先吃。

  白猫害羞的走了过来,用头蹭了蹭我的手指,小心翼翼的小口吃鱼肉。

  看到这一切的小朵高傲的“喵”了两声,又对我不耐烦的喵了一声,低头吃饭。

  我很想戳一戳小朵圆嘟嘟的屁股,我这么想了,也这么做了。

  小朵没功夫理我,撅着屁股继续吃鱼肉。

  我自讨没趣,回到桌子旁。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C149
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập