Tải xuống ứng dụng
52.85% 黄泉小饭馆 / Chapter 139: 第一百三十九章 城外乞丐

Chương 139: 第一百三十九章 城外乞丐

第二日一早,我和苍北在卯时准时起床,简单收拾了衣物和细软就去了龙舍城。

  龙舍城四季如春,天空清明,空气特别清新。

  这里的人们喜欢种一些花草,养一只小狗什么的,生活极为惬意。

  根据那位鬼差的指示,我们来到了城北一个酒坊旁边,龙千莺的家就在这里。

  这是一个特别雅致的院落,院子里都是花花草草,中间还有一个秋千,爬满了爬山虎,宛如仙女居住的地方。

  “喵……”一只橘色的小猫慵懒的伸了个懒腰,看着我和苍北。

  它磨了磨爪子,优雅的走到了苍北面前,蹭苍北的腿。

  “喵。”小猫抬头看苍北,眼里柔情似水,声音娇滴滴的很。

  “它……认识你?”

  “不认识吧,可能觉得我亲切。”

  这年代,连小猫都喜欢接近长的好看的人。

  “小猫,过来,过姐姐这边来。”我呼唤着小猫。

  “喵。”这一声极为短促,极为敷衍,它甚至给了我一个连一秒都不够的眼神,转头又去蹭苍北。

  “过来,过来给你吃小鱼干。”

  终于,小猫在我的呼唤下慢吞吞的走了过来,“喵?”

  “喵。”我拍了下它的头,“让姐姐抱抱。”

  “喵!”小猫挣扎着逃脱,跳到了苍北身上。

  “喵……”小猫将头埋在苍北怀里,像是受了极大的委屈。

  “乖。”苍北摸摸小猫的头,也温柔的很。

  “把它放下,咱们去找龙千莺。”

  “抱着去找也可以啊。”苍北不愿意放下,

  “不行!放下!”我叉着腰瞪着苍北说道。

  “好好好,放下就放下。”苍北把小猫轻轻的放在了地下,又拍了拍它的头。

  “喵……”小猫还想在苍北怀里撒娇。

  我拉着苍北就走,挑衅的看了一眼小猫,让你不让我摸,你也别想在苍北怀里躺着,哼!

  小猫看着我呲了呲牙,露出了尖利的爪子。

  我没有理会,拉着苍北又往前走了几步。

  “龙千莺在家吗?”

  屋内无人应答。

  “喵。”小猫趴在地上半抬着眼看我,一下一下摇着尾巴,那表情像是在鄙视我。

  这小猫还挺有脾气。

  “你们是谁啊?”

  龙千莺回来了,她模样稚嫩,脸蛋小巧白嫩,眼睛圆而好看,只是没有生气。

  长发乌黑亮丽,额前有着细碎的刘海,随风而动,惹人怜爱。

  “我们是你父亲找来帮助你的。”

  龙千莺听到后瞳孔骤缩,“我父亲?他在哪里?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C139
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập