Tải xuống ứng dụng
38.4% 黄泉小饭馆 / Chapter 101: 第一百零一章 花衍跳舞

Chương 101: 第一百零一章 花衍跳舞

元昆神君擦擦嘴角的血迹,又恢复了往日高傲的神态,“那么,告辞了。”

  他刚走几步,似是不甘心,又回头说道:“这雪真美,不过这是你最后一次欣赏它了,好好珍惜吧。”

  “滚。”

  “呵。”元昆神君一拂长袖,大步离开。

  “夙白妹妹,他给你说了什么?”

  “没什么,太自以为是罢了,对了苍北,清元盅的事情怎么办,何时再去找一次?”

  “后天如何?”

  “也可以。”

  今天被元昆神君这么一闹,心情立马沉闷起来,这窥命帛真是个祸害,有人避之不及,有人趋之若鹜。

  我和苍北走在回去的路上,两人都没有说话,一直回到小饭馆还是沉默不语。

  等到一只脚要跨入门槛,我开口道:“苍北,元昆神君是为了窥命帛而来,我……没有答应他。”

  “那就好,时候不早了,快回去休息吧。”

  “我不困,你要是想睡觉,那就去吧,我在这里坐一会儿。”

  苍北没有说话,径直走了进去,留下我一脸懵待在原地,这就走了?难道没听出来我的潜台词是留下来坐坐?这一天本来对苍北十分感激,敢情错付了?

  我暗自生气着,忽的明白了,长叹一声,终究是我多想了,他这么一声不吭的走进去,肯定早就烦我了,我时常欺负他,还指使他做饭,他能送我这么好的礼物,真是感谢他,说不定后天就会回家了,唉,也好,或许离开我他会生活的更好。

  我正胡思乱想着,一个厚重的披风披在了我的肩上,“夙白妹妹,穿厚些,温度低,别感冒了。”

  我惊喜的抬头,原来苍北给我取衣服去了,而不是走了。

  我正要说话,苍北忽然开口:“那我回去了。”

  “啊?”我来不及反应,苍北高大的身影已然离去,我又陷入了懵逼的状态,刚才是梦?

  可肩膀上的衣服真实存在,苍北真的来了又走了。

  气死我了,我一定要找苍北说清楚,刚要起身,面前的雪地突然有了动静。

  细细小小的雪花成螺旋状翩翩飞起,忽的变换成了一个身材极好的女子,在空中舞蹈。

  “夙白妹妹,你仔细看看这个小雪人儿是谁?”

  我仔细看去,居然是花衍。

  “怎么是花衍啊,哈哈。”

  “小衍曾经学过,跳的可好了,比翠兰还好。”

  “花衍一个男生,怎么会跳舞,还这么好看。”

  “小衍说他小时候因为长相阴柔,一度被当作女孩子培养,还被逼着学跳舞,有一次他在众人面前表演,还被提亲了。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C101
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập