Tải xuống ứng dụng
12.8% 我不想当村长 / Chapter 62: 第62章 占了图永易的房间

Chương 62: 第62章 占了图永易的房间

凌讯搬进了图永易的房间,还把自己带过来的衣物全都塞进了衣柜,凌寒拿了一套全新的被套出来,全村只有他家住上了城里人住的房子。

  听凌寒说今天会把她母亲接过来,图命强特意一大早开着摩托车到市里来接图永易回家了。新房子建好图永易还没有住过,今天特意跟老李局长和李奶奶告假两日,想让图永易和新的家人相处两天。

  图永易提着装衣服的布袋下楼了,跟图命强有些时日没见了,见图命强在楼下等待,她朝他飞奔了过去。

  “哥哥!”

  图命强热情拥抱着自己从小呵护长大的妹妹,摸着她的头说:“又长高了。”瞅着她提着的布袋很不顺眼,嫌弃的说道:“大姑娘了,不能再背这种破麻布袋了,好歹也是大明村首富的妹妹,怎么也不能这么寒酸呀,走,哥哥带你买个漂亮的真皮包去。”

  “不用,我又不需要出门,买什么真皮包呀?浪费钱。”

  “怎么浪费钱了?我图命强的妹妹买个包怎么了?不许拒绝啊,不然哥哥要生气了,我生气后果很严重的,反正现在有钱了,我不高兴我就把你接走,不让你在外头干活了。”

  “好好好,我跟你去买!这总行了吧?”

  图命强胜利了,对自己唯一的妹妹想尽法子呵护,过去没钱的时候是如此,如今有钱了,更加不会忘记妹妹是和自己一起苦过来的人。

  回去的路上,图命强绕道到南大门,带图永易逛了一会,一口气买下两个真皮包,款式新颖,一黑一红,都是图永易自己给自己选的。

  图命强问她还想买什么,她总是拒绝,说自己什么都不需要。

  她自己能挣钱,又知道图命强马上要娶妻,一点都不想占自己哥哥的便宜。

  回家了,图永易还不适应背成年人的包,她把两个包都提在了手中。

  走下摩托车,凌寒和凌讯一同走了出来。

  凌讯见到图命强这财神爷满腔热枕:“哟,你们回来了?快进屋吧,饭菜马上就好了。”

  图永易面带笑容,微屈着腰喊道:“阿姨,你好!”

  图命强未将该叫的那声“妈”给叫出来,而是跟着图永易叫了凌讯一声阿姨。

  凌讯心里多少有些不舒服,以为自己的女儿嫁到这个家来了,图命强会把自己当成是自己的娘。如此看来,他的心里始终只是把凌讯当客人。

  凌讯和凌寒都不了解他,图命强只是叫不习惯“妈”而已。

  凌寒瞅着图永易手上的两个新款包,眼珠子馋坏了。

  “哟,你们搞得这么晚回来是上街去了?还买了这么多包。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C62
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập