Tải xuống ứng dụng
85.71% 甜系初恋 / Chapter 102: 第102章 你觉得我很闲?

Chương 102: 第102章 你觉得我很闲?

雨下了一整夜。

  早上,周凌意起来准备做早饭的时候,见姜晚坐在餐桌旁发呆,双眼无神,脸色也不好。

  她担忧地问:“姜姜,怎么了?怎么起这么早?”

  “你坐在这儿干什么呢?”

  周凌意的声音打断了姜晚的思绪,她缓缓抬眸,又揉了下眼睛,“没、没事。”

  一说话,声音都是哑的。

  周凌意以为她生病了,急忙走过去,摸了摸她的额头,也不烫啊。

  “真没事吗?是不是昨晚没休息好,要不要我给你们黄老师打个电话,今天就不去学校了。”

  在周凌意心里,孩子是最重要的,学习成绩是次要的。

  姜晚摇头,脸上的黑眼圈有些重,眼睛红红的。因为没休息好,所以连说话时的反应都慢了。

  周凌意依旧不放心,关切地问:“是不是临近高考,你压力大了?”

  “姜姜,妈妈不需要你能考多好。就算你现在成绩不好,我也不会怪你。”

  “你有现在的成绩,妈妈已经很骄傲了。不用给自己那么大的压力,考不考第一也没关系。”

  “千万别紧张。”

  听见妈妈这么说,姜晚突然有些想哭鼻子,这个世界上,能一直对你好的人,永远只有父母。她现在有点明白了。

  昨天,她想了一晚上,也失眠了一晚上。

  她怎么也想不明白,她和陆淮舟到底哪里出了问题。为什么她会说那样的话,为什么陆淮舟会那么绝情……

  她觉得自己没错。陆淮舟也没错。

  感情这事,真的太复杂了。

  她勉强扯出一抹笑,眼里有了些色彩:“妈妈,我没事。就是昨晚没休息好,不用请假。”

  “我先去上学了。”

  说完,她拿起手边的牛奶,背着书包出了门。

  今天早上,她没在楼下看见陆淮舟。

  想来,他应该也不会来了。

  姜晚从车库里取了自行车,站在车棚外喝牛奶。三两下就喝完了。

  以前,陆淮舟还住在这边的时候,每天这个点儿她就会下楼,站在自行车旁喝牛奶。

  陆淮舟见了总会逗她,让她多喝些牛奶,长高高。

  长此以往,他们好像有了一种心照不宣的默契,她每天这个时候下楼,他每天在这等她。

  姜晚将手里的空牛奶盒扔进垃圾桶,骑着车往学校走。

  这条路她走了快三年了。

  是和陆淮舟一起的。

  他说他们本就不是一路人,那当初他们走过的这条路呢?

  原来不算吗。

  -

  陆淮舟早上是踩点到的。


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

这个过程是必然的。

  本来他们两个也不太了解对方,从来也只看见对方在学校里学习那一面,前面也有伏笔,其实姜姜并不了解陆淮舟。陆淮舟不知道姜姜想要什么。

  这是个磨合的过程,应该不算虐吧。

Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C102
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập