Tải xuống ứng dụng
24.26% 70后的青葱岁月 / Chapter 116: (235)-(236)万事俱备

Chương 116: (235)-(236)万事俱备

火车站就在友谊商店往北过了马路往西不远就是。

  好久没来火车站这边了。发现沿着友谊商店往北,然后再顺着国际海员俱乐部门前,建起了一溜网点房。

  看门头,不是卖港式新潮服装,就是外烟洋酒,再就是海参、干大虾、鲍鱼干的海产品店。

  “好久没过来这边,变化很大啊。”美东刹住车子说。

  “对啊,啥时候出来这么多卖外烟的商店。”我也跟着停下了车子。

  “咱们进去溜达溜达看看吧。”美东提议,挨家店面进去转一圈,看看行情。

  我俩把车子放在第一家商店门口,然后步行着一路溜达着挨家进去转悠着看了看。

  外烟品种都挺齐全的,但是价格都比较高。比其它地方的商店普遍贵一两块钱。

  “也差不多,因为火车站以南来北往的旅客为主,一般东西都会卖得贵。咱们以后也可以考虑来火车站卖。”美东总结了一下说。

  “对啊,我们尽管没有店面,但可以在人多的路边摆个小摊。一盒就可以多赚一两块钱,挺可观的。”我也很赞成美东的意见。

  “好了,中午饭点了,有点饿了,咱们回去赶自行车,去吃摔面吧。”美东摸摸肚子,有点饿了。

  摔面店就在火车站站前广场,刚刚开始提倡个体开店,经商的年代。

  火车站把站前广场一个大花坛也利用上了。围着花坛建了一圈网点房,出租给各种小吃店。

  那是我第一次看到有人拿着一块面在面板上摔来摔去,然后用手三扯两扯,就变成了面条。

  那时,兰州拉面的年代还没有到来。摔面师傅是烟海西南方向一个县里的,据说也是当地的名吃。

  现在,趁着改革开放的东风,把摔面店开到了烟海的门户之地,火车站前。

  店老板说,不单单是为了赚钱,也是想让更多的人品尝到他们的祖传手艺。

  摔面很筋斗,配着骨头汤,鲜香可口。听说我喜欢吃香菜,老板特意多抓了一把香菜末。

  一碗不太够,两碗吃不了,我跟美东一商量,两人又分了一碗。

  不由地想起了去年在河东高中时,跟老黑去吃的烩火烧。也是一碗不够,老黑自己又分了些给我。

  不知老黑现在怎么样了,甚是想念。

  我跟美东吃得满头大汗,“舒服!好吃吧?还是唐晓红领我来我一次。吃了后想了很长时间。”美东一边擦着汗一边问我。

  “好吃!不虚此行,没吃过这么好吃的面。关键也没看过这么做的,真开了眼界。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C116
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập