Tải xuống ứng dụng
28.53% 于是我去了斗罗 / Chapter 237: 第236章 仁心

Chương 237: 第236章 仁心

叶泠泠点了点头。

  男孩立刻转身,大步向前走去。看速度似乎下一刻就会跑起来似的,但又想到身后还跟着个叶泠泠,于是又按耐住步伐,保持着叶泠泠平常走路的速度。

  男孩一路带着叶泠泠走过了大半个昊天城,然后来到了昊天城城西的位置。

  整座昊天城之中,人最少的位置。

  也是昊天城之中,最破败的位置。

  最后,他们走进了一间破烂的庙宇。

  在屋顶唯一完好的地方下面,铺着一层茅草。

  上面病殃殃的躺了一个人。

  一个失去了双腿的人。

  那人现在似乎正在昏睡,否则也不会对他们的到来没有丝毫反应。

  毕竟,在叶泠泠的感知之中。

  那个残疾的人。

  身上散发着剧烈的魂力波动。

  至少,也是魂圣级别的。

  男孩迅速走到了那个人的身边,随后蹲了下来。

  他牵着那个人的手,紧张兮兮的看着叶泠泠,“你能不能帮我救救他?他受了很严重的伤。”

  叶泠泠看着躺在茅草堆里的那个人,瞳孔剧烈的震颤着。

  她没有第一时间回答男孩的话,甚至很想转身就走。

  但是,挣扎良久,她最后还是释放出了自己的武魂。

  四圈魂环接连闪烁,那个人身上凭空出现了一片花瓣。

  花瓣不断释放出一圈又一圈的白光,不断治疗着他的同时,也将他的身体状况尽数投入她的脑海。

  这个时候,她才发现,这个人伤得究竟有多重。

  即使她的魂力已经近乎干涸,却也不过刚好把他身上的伤治愈了三分之一左右。

  她随后收回武魂,有些艰难的对男孩说道:“他还需要几次治疗。明天我会再来的。”

  还没等男孩回答,她便是转身逃走了。

  男孩追了上去,但却没发现叶泠泠的身影。

  而且此时,那个人也从昏睡之中醒了过来。

  于是他只得先去照顾那个人。

  另一边。

  叶泠泠大脑一片空白的跑回了那间宅院之中。

  当她看到门前悠闲坐着的唐六的时候,空白的大脑又被愤怒和疑惑所充满。

  她迅速来到那张已经空了的桌子前面,一巴掌将那张小纸条拍在了桌面之上。

  她的声音有些颤抖:“是你让他把他带过来的?”

  唐六坐直了身体,瞥了一眼那张小纸条,然后笑道:“这不就是你想要的条件么,我只是在履行我的诺言而已。”

  叶泠泠只觉一股怒气瞬间涌上心头,她双手叉着腰,在原地显得很焦躁的转了一圈,随即质问道:“这不是我想要的!”


SUY NGHĨ CỦA NGƯỜI SÁNG TẠO

我咕咕咕了……

  今天的第三章马上来。

  这个绝对不会咕咕咕的……

  _(:зゝ∠)_

Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C237
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập