Tải xuống ứng dụng
58.62% 我的喵精小娘子 / Chapter 119: 第一百一十八章 男女授受不亲

Chương 119: 第一百一十八章 男女授受不亲

男子骇得瞪大了眼睛。

  苏言宝一手食指抵在唇边,轻轻“嘘”了一声,示意男子不要开口说话。

  男子微微点了点头,身子不自觉地往后仰。

  苏言宝慢慢挪过去,凑到男子耳边,压低了声音,用气音告诉他。

  “两个怪叔叔要把我们卖去妓院哦,我跟你说那里可是会吃人的呢。”

  随着温润的气息喷洒在耳边,有一股热浪逐渐从男子脚底板升起。

  慢慢蔓延至整张面部,就连耳尖儿都带上了一抹绯红。

  听得苏言宝的话,男子脸上露出略微有些古怪的神色。

  苏言宝见状,还以为是男子害怕。

  抬起小手手拍了拍男子的肩膀,小脸上满是认真,“别怕,别怕...我会保护你的...

  等一下就有好戏看了...嘿嘿...嘿嘿...”

  见苏言宝再一次倾身过来,男子倏地合上了那双清澈透亮却又带着一点儿书卷气的眸子。

  淡粉色的薄唇微微开阖着,一个劲儿地嘀咕,“男女授受不亲...非礼勿视,非礼勿听...”。

  苏言宝又拍了拍他的肩,满脸好奇,“喂...你在说什么呢?“

  男子单薄的身躯微微哆嗦了一下。

  像是生怕苏言宝再靠近过来,赶紧别过头去,只留一个后脑勺对着苏言宝。

  苏言宝见他非但没有一点要跟自己交流的意思。

  反而还像躲避洪水猛兽一样,对自己唯恐避之不及。

  不禁有点恼怒了,“哼”了一声,慢慢地又挪回了自己先前的位置。

  双手抱在胸前,也侧过首去,拿后脑勺对着男子。

  再说那两个人贩子,那壮汉赶着马车,瘦小男子坐在他身边。

  一上马车,那瘦小男子就迫不及待地打开了袋子。

  对着袋子深深嗅了一口,一副垂涎欲滴的表情。

  伸手从袋子里抓出一撮牛肉丝放进嘴里,嚼吧几下,脸上露出满足的表情。

  将袋子往旁边递了递,“大哥,你要不要来一点?

  那小姑娘说的没错,不愧是各家的招牌,还真真是好吃...”

  那壮汉粗声粗气地骂道,“瞧瞧你那个熊样儿,就跟几百年没吃过好东西似的...”

  那瘦小男子又往嘴里塞了一把,含混不清地开口,“我可不是几百年没吃过好吃的了咋的。

  大哥,你掰着手指头算一算,咱都多久没碰过一点荤腥了?

  天天吃白菜豆腐,我都快变成兔子了..

  .反正啊...你要是不吃,兄弟我还能多吃几口,解解馋呢...”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C119
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập