Tải xuống ứng dụng
95.66% 我真不想当天师啊 / Chapter 1015: 第一千零一十四章 屋子

Chương 1015: 第一千零一十四章 屋子

“……孩子找回来了啊?小牧你跑到哪去了啊?”

  中年男人和着来人将女人连带着轮椅,抬上了五楼,

  恰好五楼对门的户人家打开屋门,看到中年男人和来人抬着轮椅上的女人上楼,

  赶紧着朝着旁边避让开了些位置,让轮椅能放下来,

  再看到了,跟在廉歌旁边,埋着头,从楼梯走上来的男孩,

  对门那邻居,一个中年妇人再出声招呼了声,问了男孩一句。

  男孩依旧埋着头,一声不吭,在楼道里停下了脚,站在隔轮椅还有些距离的地方。

  “……跑到个巷子里躲起来了。”

  放下来,停稳了的轮椅上,坐着的女人听着,脸上带着些笑容,出声应着。

  “幸亏这个小兄弟看到了,帮着带了出来。”

  放下了轮椅的中年男人接过话,再出声应了句。

  “……老阮,我就先回去了啊。”

  放下轮椅,先前帮忙的来人抬手擦了擦汗,出声再说了句,

  “到屋里一起吃个饭,坐坐吧。”

  “不了,不了。就隔着层楼,就不坐了,改天再聊。”

  摆了摆手,先前帮忙的人接着往楼上走了去。

  “那你们可得好好谢谢人小伙子。”

  “……小牧,以后可别调皮了,你这乱跑,你爸妈多着急啊,是不是……那你们忙,我也就先走了。”

  “行,您慢去。”

  在这楼道里,那对门的中年妇人再搭了几句话,

  便再关上了自家门,往着楼下再接着走了下去。

  楼道里,再渐有些安静下来。

  女人坐在轮椅上,脸上还挂着些笑容,

  男孩站在旁边,埋着头,紧紧抱着怀里的书包。

  中年男人对着屋门的方向,正伸手摸索着兜里的钥匙,准备开门。

  似乎是听到了钥匙窸窣的声响,男孩浑身愈加有些止不住颤抖着,朝着廉歌这侧缩着些身子。

  看着这对夫妇,再看了眼这男孩,

  廉歌再转过了些目光,看向了中年男人身前正对着的屋门。

  屋门下,看不到什么门槛,似乎是特意去了门槛,以至于在门下留出了道缝隙。

  屋门边,和着对门人家不同,

  这人家客厅门两侧,没有贴春联,只是还残留着些撕扯下了春联后留下的痕迹。

  “老哥屋里,最近有白事?”

  看着那门边的痕迹,廉歌语气平静着,出声说了句。

  闻声,拿着钥匙正开着门的中年男人,手里动作停顿了下,

  有些沉默着,再点了点头,

  “……我母亲前些时候去世了。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1015
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập