Tải xuống ứng dụng
95.47% 我真不想当天师啊 / Chapter 1013: 第一千零一十二章 饿了没

Chương 1013: 第一千零一十二章 饿了没

“……孩子找到了就好,就别骂孩子了。”

  跟着走进来的餐馆老板和老板娘,看着中年男人的模样,出声劝了一句。

  “……呼……”

  中年男人听着餐馆老板的话,看了看旁边的廉歌,餐馆老板,老板娘,

  长吐了口气,忍住了些情绪,

  只是眼眶还有些泛红,带着些血丝的眼睛里噙着些泪水,

  “……你个兔崽子,还会离家出走了,知不知道……”

  再看着男孩的模样,中年男人眼眶再有些红的出声说了句,

  再重新站起了身,转过身,看向了餐馆老板和老板娘,

  “……谢谢,谢谢大哥,大姐……谢谢,谢谢……”

  对着餐馆老板和老板娘,中年男人感激着道着谢。

  “……是这个小伙子在前边巷子里找到你们孩子,把孩子带到这儿来等你们的。”

  餐馆老板摇了摇头,出声说了句。

  “……谢谢,谢谢您,小兄弟……谢谢……”

  听着餐馆老板的话,中年男人再慌忙着,赶紧转过了身,

  朝着廉歌低着些身,感激着,一声声道着谢,

  “……谢谢,要不是您找到他,这小子还不知道要跑到哪去了……谢谢……”

  感激着,眼眶红着,慌忙着,中年男人对着廉歌说着。

  “……谢谢先生您,帮忙找到了我孩子,谢谢。”

  旁边,坐在轮椅上,对着男孩再笑着,停顿了下,女人也转过了头,对着廉歌感谢道。

  男孩浑身绷紧着身子,止不住颤抖着,缓缓再埋下了头,眼底带着些掩盖不住的害怕。

  看了眼坐在旁边的男孩,廉歌再转过了些视线,对着这对夫妇两人摇了摇头。

  “……小牧,还不快给这位大哥哥道谢。”

  旁边,中年男人眼眶还红着,再对着男孩出声说着。

  往廉歌这侧缩着,蜷缩着些身子,埋着头,浑身颤抖着的男孩,

  再缓缓抬起些头来,望向了廉歌,

  望着廉歌,男孩却没说话,只是眼底带着些哀求。

  “没事儿,没事儿。”

  看着这男孩浑身颤抖着,眼底带着的哀求和恐惧,

  廉歌温声再安抚了两句。

  “……可能是这孩子有些怕你们骂他们吧,刚才在这儿等你过来的时候,就有些怕你们过来。”

  看着男孩不吭声,中年男人还想再说些什么,

  旁边那老板娘,出声说了句,

  “……孩子找回来就好,估计他自己也知道怕了,就别说孩子了。”

  “……小牧找到了就好。就别说小牧了,先带他回家吧。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C1013
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập