Tải xuống ứng dụng
27.42% 我真不想当天师啊 / Chapter 291: 第两百九十章 兄弟

Chương 291: 第两百九十章 兄弟

“哗啦啦……”

  骤雨冲刷着街面,拍打着廉歌撑着的雨伞,雨水顺着伞面汇聚着,从伞边流淌而下,

  旁侧,骤风急雨中,老太太佝着身子,依旧颤巍巍地站在原地,

  任由雨水浸湿衣服,顺着衣襟往下流淌,

  “老太太,避避雨吧。”廉歌撑着伞,将伞朝着老太太头顶挪了挪,出声说道,

  “谢谢,不用了……”

  不知是冷还是因为骤风,老太太浑身颤抖着,

  “小伙子你的伞还是自己用吧……这伞太小,就只能遮住一个人。”

  老太太摇了摇头,往旁边挪了挪,任由雨水淋在头上,身上,

  闻言,廉歌再看了眼这老太太,转回了目光,收回了伞,看向远处骤雨中的城市,没再多说什么。

  身侧,随之骤然安静许多,唯有一辆辆汽车驶过的声音在雨声中隐隐响起,

  老太太则是站在骤雨中,依旧如之前一样,看着一辆辆驶过的车辆,

  即便随着风迎面而来的雨水,不断朦胧着视线,老太太依旧费力地睁着眼,

  不知是骤雨浸湿棉衣,让棉衣缩了水,还是因为其他,老太太的身影,在骤风急雨中,愈加显得单薄。

  ……

  “……小伙子,已经下雨了,你还不走吗?”

  良久,老太太脸上带着雨水,转过头,看向了廉歌,

  “或许是我觉得自己犯了错,所以想淋淋雨,看看能不能消解些我的愧疚感。”

  廉歌撑着伞,也没转回视线,看着远处朦胧雨雾中的城市,微微笑着,语气平静地说道。

  闻言,老太太沉默了下,缓缓转回头,如之前,望向路上驶过的车辆,

  “……我还有个儿子,比大儿子小五岁。小儿子十岁那年,大儿子在中考前一学期,辍了学,把省下来的钱,给他弟弟交了学费,当了生活费。”

  “哗……”

  骤雨随着风,冲刷着,道路上的车辆渐少,

  老太太看着身前,说着,

  “……那天,他带着他弟弟回来的时候,他弟弟很开心,他也很开心。

  我正在洗着衣服,小儿子很高兴地跑过来跟我讲,说他哥哥跟他说,哥哥要出去挣大钱了……还说等挣了大钱回来,就能给他买烤卤吃,只要他好好读书就行……

  大儿子站在旁边,看着他弟弟,脸上也笑着,笑得很开心。”

  “哗……”

  又一辆车驶过,溅起顺着路边流淌的雨水,

  “那天下午,我把大儿子狠狠打了顿,他没哭,他弟弟在旁边哭了,我也忍不住眼睛红了。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C291
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập