Tải xuống ứng dụng
98.6% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 916: 【94】尘烟四起

Chương 916: 【94】尘烟四起

他六神无主的伸手在满是鲜血的残骸堆里摸着,沾着血的摸到一把剑,毫不犹豫的就刺穿了胸口。

  灯光昏黄,榻边传来细弱的哭声。

  楚怜揉了揉额角,放下手中的笔,走过去,伏在榻边,看昏睡中的凤悯眼泪模糊了眼睫,心疼的给他擦去眼角的泪,道:“是,你是凤悯,你是我的凤悯。”

  他轻轻拍了拍凤悯的肩,安慰着抽抽噎噎的凤悯,听他的哭声渐渐小了,微微叹了口气:“可你到底在难过什么呢?为什么不肯给我说?”

  楚怜抿了抿唇,起身吹熄了灯,在凤悯额间轻柔的落下一吻,道:“安心些,我会永远陪着你。”

  像是要糖吃的小孩得到了承诺,凤悯的抽噎声渐渐止住,脑袋无意识的往楚怜怀里拱。

  楚怜无奈一笑,揉了揉凤悯的发丝:“晚安,我的明光。”

  第二日,楚怜下了朝会,回来的时候只见凤悯起了身,坐在榻上,呆呆的看着虚无的前方。

  他黑发雪肤,相貌极致绮丽,微挑眼角灌着未消哭红,一笑就该满室生辉的人,神情却呆滞的仿若没有魂魄的偶人。

  楚怜伸出的手指骤然僵住,像怕碰碎什么般,没着力道的落在凤悯的肩上:“明光?你怎么了?”

  他尽力掩住焦急的情绪,小心翼翼的环住凤悯,轻柔的唤着凤悯的名字,试图安慰他:“做噩梦了吗?没事的,那些都是假的。”

  凤悯侧眸看着楚怜的脸,呆呆的眨了下眼睛,一颗眼泪顺着脸颊滚落了下来,落在楚怜的肩上。

  他唇微微一动,像是想喊楚怜的名字,又怕惊扰了这个似梦境般的归人。

  那个穿着洁白衣衫,温柔的,有温度的楚怜,为什么会显得那么不真实?

  四目相对的那一瞬,凤悯的唇压了过来,楚怜没有躲,尝到了一个带着泪的轻吻。

  凤悯确认了他的真实性,突然笑了起来,笑着笑着又哭出了声,接着变成崩溃大哭,拥着楚怜的手用力的像是要把他揉碎了箍进身子里。

  楚怜还活着,他还活着,这就够了,没有什么能比这更好的消息了。

  凤悯回过神来,微微松了力道,两只手还是紧紧抓住楚怜的衣衫,生怕一松手这么好的楚怜就消失不见了。

  楚怜从他怀里退出来,看他哭着哭着,看着他又开始笑,眼泪还在止不住的往下流,轻叹着擦去他的眼泪:“怎么傻乎乎?什么梦能把你吓成这样?”

  凤悯愣了一下,垂眸,努力笑道:“当然是梦到你不要我了,我才会这么难过。”

  楚怜有点不信:“真的?”

  凤悯点头:“真的。”

  “我怎么会不要你?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C916
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập