Tải xuống ứng dụng
54.5% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 505: 【73】虚无的赞美诗

Chương 505: 【73】虚无的赞美诗

他握着刀,心中不断涌起的愤怒,让他恨得双眼发红,咧着嘴角的样子看起来阴森恐怖,明显已经彻底堕入疯魔。

  这个模样的乔斐,就算是常夏也不由得觉得心惊肉颤。

  乔斐的刀再一次落下来的时候,有一个身影突然从他旁边扑了过来,紧紧的把他抱在了怀里。

  刀扎进背脊的磨骨闷响,和耳边响起的痛吟,让常夏一时之间楞在了原地。

  刚才还觉得刺痛的伤口都失去了知觉,他不经瞪大眼睛,转头去看着下颌靠在他肩头的楚怜。

  他精致的五官因为痛苦而紧紧的皱在了一起,背部的伤口涓涓的流出鲜血,染的宽大的病号服一片通红。

  楚怜似乎是疼的麻木了,放松后,棕色的瞳孔一点一点放大。

  常夏整个人都僵住了,他六神无主的把楚怜抱在怀里,一手紧紧的握住了乔斐刺下来的刀。

  鲜血顺着刀尖蜿蜒而下,滴在了楚怜惨白的唇边,好似他吐出的鲜血。

  常夏感到遍体生凉,双唇颤抖着说:“你看清楚……他是谁……”

  乔斐因为刀尖的停滞,似乎感到了一丝疑惑。

  他拧着眉头,看了眼常夏握着他刀的手,低了低头,又看了看躺在他怀里奄奄一息的楚怜。

  乔斐顿时寒毛都束了起来,握着刀柄的双手瞬间失了力气。

  他跪在地上,惊慌失措的从常夏手里把楚怜抢过来抱在怀里,漂亮的双眸中令人毛骨悚然的阴暗消失的干干净净。

  他刚才有多么生气,现在就有多么无措,哭的就有多伤心。

  “对不起对不起……”

  乔斐抱着楚怜的身体,一滴一滴的眼泪落在他脸上:“对不起,主人,我不是故意的……我没想……没想杀你的……”

  他不明白,他分明只是想杀掉常夏而已,为什么会伤到主人的身上?

  楚怜躺在乔斐的怀里,听着他的哽咽的哭音,极其缓慢的合动了一下双眼,艰难的抬起一只手,没什么力气的握住了乔斐的手腕,像是哄孩子一样,语气温柔的不可思议:“乔小猫,猫儿乖,够了,住手……主人没有不要你……”

  楚怜说的这句话让乔斐的难过止住了些,可看到他说完这句话便再也支撑不下去的模样,乔斐浑身都在打冷颤,像是找不到安全感的小猫,低下头,一下又一下的亲楚怜的脸,仿佛是想这样温暖他一样。

  感受到怀中的人的身体还是在变凉,手中摸到一片血腥黏腻,乔斐低头去看楚怜身下的那一滩血,呼吸都快停止了,不断的喃喃着:“怎么办,我该怎么办?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C505
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập