Tải xuống ứng dụng
54.07% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 501: 【69】虚无的赞美诗

Chương 501: 【69】虚无的赞美诗

很温暖的光……很好看的蝴蝶。

  楚怜眼里燃起了一点点的生机,嘴角勾起,情绪似乎好了一点。

  他情不自禁的走下了床,走到窗边,伸手纤细的手指探去,想要和这一花一蝴蝶共享这点温暖的阳光。

  蝴蝶感受到其他生命体的逼近,下意识的从花上飞走了。

  楚怜叹了口气,一转眼,发现一旁的书桌上放着一把剪刀,应该是仆妇们用来修剪吊篮,结果忘了带走。

  那剪刀似乎很尖锐的样子,他只是伸出手,试探性的碰了碰,就流了血。

  艳红的鲜血从花苞似的指尖滴落,染的那把银色的精致小剪刀,有了些血色的颓靡。

  楚怜像是被什么牵引着,呆呆的拿起那把沾了血的剪刀,刀尖对着心口,抬眸向窗外望去。

  远方的风呼啸着吹拂过来,仿佛世界都静止了,唯有耳边回荡着嗡嗡的响。

  楚怜凌乱的无法思考的大脑,竟然能在这种情况下准确的告诉他——这里是三楼。

  就是不知道剪刀和窗口,那个能……

  他不知什么时候站了起来,不断的靠近了窗,两只手按在窗台上,眼看就要做出些什么极端的事。

  【宿主!】

  系统惊慌失措的呼喊让楚怜猛地一怔,连着后退了好几步,跌跪在地,剪刀从手中滑出,刀尖直直的钉在了地上。

  楚怜回过神来,惊魂未定的把受伤的手指含在了嘴里,闷闷的说道:“我没事,一会儿就好了。”

  他不知道自己刚才为什么会做出那种事。

  楚怜不相信自己会主动寻死,甚至觉得刚才的行为可笑的很。

  他多惜命的一个人啊,怎么可能会去寻死呢?

  刚才的事情也许楚怜是觉得没什么,但系统是真的快吓死了,导致出口的话都在打颤:【宿主,你看要不你……下个位面中转的时候休息……】

  “别担心,我就是累了。”

  楚怜费力的站起身,伸手按住额头,昏沉起来的脑袋,让他有气无力的声音听起来有点颓废。

  “我就是觉得累,很累。”

  他一边想乔斐昨晚肯定没给他弄干净,不然他为什么会发烧,一边茫然的说:“好累啊,攻略他们真的好累啊。”

  明明说那些话,做那些事都已经做好心理准备了。

  明明也得到自己想要的了,楚怜还是觉得好累啊。

  前所未有的累。

  【宿主,对不起……】

  系统哽咽着道歉,痛恨自己的无能,不能为楚怜分担,哪怕是一点。

  但看着楚怜受伤,看着他在一次次的逼迫中,不得不放下本真的自己,他感觉他难过的整个主机都要烧起来了。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C501
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập