Tải xuống ứng dụng
53.32% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 494: 【62】虚无的赞美诗

Chương 494: 【62】虚无的赞美诗

.

  乔斐的舌头已经治好了。

  他算的没错,只要楚怜没有下口说让医生不必治疗他手上的伤,医生害怕楚怜追究责任,一定会把他完完整整的治好。

  当乔斐接到楚怜的命令说让他去见他的时候,还以为事情终于有了转机,却没想到那个场景会更让他妒火中烧。

  他就站在门口,看着楚怜站在笼子外,手上拿着一根逗猫棒,正在挠一个穿着猫耳制服的青年的下巴。

  那个青年趴在定做的猫爬架上,将双手的五指弯成猫咪状,并在胸前,红着脸,从喉间小声的发出猫咪的叫声。

  真的是——浪死了浪死了浪死了浪死了!!!!

  乔斐直直的看着常夏乖巧的用脑袋去蹭楚怜手里的逗猫棒,双手猛地攥紧,没什么血色的脸上镌刻着彻骨的寒意,眼神一点点的阴寒起来,聚集处挥不散的浓稠血腥。

  他的脑中只剩下了一个念头——杀了他!!!

  不管抢走主人视线的是谁,只要杀掉了他,主人的视线也一定会回来的吧。

  “乔先生,您怎么不进去啊?”

  前来送餐的管家看见站在门口的乔斐,想起了楚怜让他去带乔斐过来,却没想到他还站在这里,下意识的就问了一句。

  问出来才发现事情不对。

  这里面,不是已经有一位陪着呢吗?

  管家慌忙的低下头,将饭食送上餐桌后告退了。

  楚怜淡淡的转眼看去,站在门口的乔斐对他勾唇,露出甜丝丝的笑容,跑过来扑到楚怜怀里,用脑袋狂蹭楚怜的脖颈,撒娇道:“主人,你这么久不来找我,我还以为你不要我了呢。”

  楚怜皱了皱眉,作势要推开他,却被抱得更紧了。

  乔斐漂亮的眼睛里满是天真,毫不避讳的问道:“主人是被那个小妖精勾走了心神啊?乔斐好想你,可是你都不来找我,还把我关了起来。”

  他说着埋怨的话,语气却是一点埋怨的意思都没有。

  就像楚怜不是用链子锁着他,而是放他出去度了个假似的。

  常夏看这架势,僵了僵身子,从猫爬架上爬起了身,侧脸靠在笼子的骨架上。

  看看楚怜,又看看乔斐,温柔的五官上溢上悲凉的表情,对上楚怜的眼睛后,慌忙的低下了头。

  他低声说:“原来我不在少爷身边的时候,少爷已经另寻佳人了吗?”

  给自己擦了擦眼角溢出的泪水,常夏对楚怜露出了一个一丝悲凉、二分伤心、三分绝望、四分痛苦的笑容:“不过也好,少爷身子金贵,身边自然是离不得人照顾的。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C494
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập