Tải xuống ứng dụng
52.89% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 490: 【58】虚无的赞美诗

Chương 490: 【58】虚无的赞美诗

常夏听到楚怜说的话还有点懵,问:“少爷,你要带我去哪里啊?”

  楚怜夹起一块肉塞到常夏嘴里,回道:“你问那么多干嘛,只要知道穿的好看点就行了。”

  常夏便也不问了。

  他知道要把握一个度,不能惹得楚怜生气。

  ……

  乔斐面色苍白的躺在床上,听着照看他的仆妇用一种无奈的语气说道:“乔先生,少爷说他不过来了,人家忙着带常管家去见父母呢,您也别给我们找麻烦,你这身体终归是少爷的,就算想要夺回少爷的心,也不能这样拿自己开玩笑不是?”

  楚怜说的是带常夏出去见人,不知道怎么就传成了楚怜要带常夏去见父母了。

  那仆妇说的振振有词,就像亲眼所见一样,说完还叹了一口气,看着眼神涣散,仿佛什么都听不进去的乔斐,多说了一句:“总之,少爷说话肯定是算数的,你的手也没多大的损伤,干脆就趁着这个机会给少爷提一嘴,让他给你治好了手放你走得了。”

  关键是在这儿待着也不是个事儿啊。

  乔斐这次自杀可把他们吓坏了。

  虽然楚怜看上去已经厌弃了乔斐,但是乔斐毕竟是他的人,要是出了事儿,谁知道会不会惩罚他们照料有误?

  仆妇走了出去,医师走了进来,给他换了药,把快要滴干的吊瓶换了换,什么也没说,又转身出去了。

  乔斐缓缓的眨了眨睁的干涩的眼,微微偏头,看向门口,似乎是在期盼哪里出现一个身影。

  但是,没有。

  他看了很久都没有。

  晶莹的眼泪在眼眶积蓄着,顺着眼角滑下,打湿了床单。

  乔斐难过极了,哭的小巧的鼻尖通红,眼角染上妃色。

  他不知道自己为什么会这样。

  明明是想要杀掉的人,明明他也没有多喜欢那个人,为什么……为什么竟然会因为对方心里没有他,而真的感到了难过呢?

  乔斐本以为是自己无情一点,却没想到楚怜比他更疯,也更决绝。

  他试图从一堆瓦砾中翻找出一点楚怜喜欢他的证明,可是得到的却是满手的伤。

  可真是因为这样,所以才更不甘心,所以……才更想要真正的得到他的爱。

  【攻略目标:乔斐好感值+5,目前好感值75,请宿主继续努力!】

  楚怜收到好感提示音的时候,常夏就在他的旁边,瞥见楚怜嘴角若有若无的弧度,不明所以的抿了抿唇,视线又回到了眼前那座基本能放下一张床的鎏金色鸟笼,心里顿时紧张起来。

  少爷不会是……想让他待在里面吧?


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C490
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập