Tải xuống ứng dụng
49.14% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 455: 【23】虚无的赞美诗

Chương 455: 【23】虚无的赞美诗

​常夏开始求饶。

  他很懂得利用自己的优势。

  如果换了其他的人来,说不定真的会心软的放过他。

  但楚怜不是别人,常夏做的那些事,无一不是他玩剩下的。

  明确的知道对方在有目的的示弱,楚怜这样攻于计算的人,怎么可能会心动?

  看着他潮湿的泛红的眼尾,又联想到他的性子。

  楚怜那双桃花眸里,逐渐升腾起更多玩闹的恶意。

  “常夏小公主……”

  “一边勾引一边喊停什么的,不要太欺负人哦。”他轻笑,手上的画笔一点没停:“你既然已经选择了开始,那结束权,自然应当掌控在我手上。”

  常夏最后不知道是怎么回到自己的屋子的。

  楚怜的笔尖又凉又软,一笔一笔勾勒出线条的时候,常夏只觉得自己浑身上下的每一个细胞,都被强硬狠厉的浆洗过一道。

  擦过每一个距离模糊的位置,都让他快要失控的追逐自己真正想要的。

  甜美……

  那诡异的触感就像是被将冰凉的酒水打湿一身,指尖鼻息皆是药引。

  常夏只是被麻的失去了神志,但是五感还是在的。

  他知道颜料当然是没有酒味的。

  真正醉人的,是楚怜。

  仿佛是浓郁的果子酒,封存在酒窖里,隔着酒坛都能闻到那糜烂的刚好的甘甜。

  手指轻轻拂过腰际的酥痒似乎还残留着。

  他想着,眼尾又因隐忍泛起微红。

  对着镜子看清楚怜到底在自己身上画了什么。

  常夏先是一怔,随即而来的羞耻感,让他狠狠的咬住了先前已经咬破的唇。

  作为楚怜的管家,平常除了侍候楚怜之外,几乎没什么让常夏劳累的事件。

  更别说他还懂楚怜要做什么,这份工作就更轻松了。

  是以,拥有一张温柔面孔的常夏,养了一身嫩白的皮。

  而此刻,灯光下。

  他褪光衣物,背对着镜子,扭头去看劲瘦的腰肢落下的荆棘乐园。

  那本该枯萎的荆藤,像是有生命里一般,顺畅自然的从一侧腰间一路蔓延,隐觅裤腰,开了一朵朵鲜艳似燃火的玫瑰。

  生与死,交融在一起,密不可分。

  常夏跌跪在地上,狼狈的咬着自己的手指。

  因为湿润的眼眶而显得无害的黑眸,开始凝聚一些意想不到的阴暗。

  他知道隐觅裤腰的花枝都到了那里。

  更知道……坏心眼的少爷能有多磨人。

  另一只撑着地的手指卷曲起来,握成了拳。

  就差一点点。

  只要少爷再弄自己一下。

  说不定……就真的,会让他做出失礼的事情呢……


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C455
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập