Tải xuống ứng dụng
43.34% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 401: 【38】长娇美人

Chương 401: 【38】长娇美人

他话语刚落,头顶的便传来轰隆隆的雷声。

  楚怜睁着眼睛看着原本柔软的云朵转变为沉闷的灰色,仿佛是吸满水的,沉甸甸的棉花似的。

  要下雨了啊。

  心脏突然有些不知所措的闷疼,像是被这天色压迫了一般。

  楚怜站起身来往城门的方向去。

  他又不傻,不可能在这里淋湿他一身毛茸茸的狐狸毛。

  可是这夏日的雨下的太急,也太剧烈了,豆大的雨点落到衣衫上,一滴晕开一大片,砸的疼的仿佛像是在下冰雹。

  天空中的闪电一道道的劈砍着,仿佛要破开天幕,撕裂什么般震耳欲聋,让人畏惧。

  楚怜跑到城门口的时候还是淋湿了,以至于他的脸色不太好看,急切的想要找家客栈洗漱一下。

  可是当他看到站在城门口最前面,冷风呼啸着,雨点捶打着,毫无遮挡的等人的臭道士,脸色就更不好看了。

  楚怜转身就想走。

  现在这个情况,比起被淋湿,他更不想见到林逍。

  然而林逍对他的气味太熟悉了,几乎是楚怜出现的瞬间,隔着排队的人海,他望过去,一眼就看到了那个浑身湿透的单薄背影。

  “楚怜!”

  林逍控制不住的喊出了声,所有的思慕,千言万语都化作一个名字,本能的脱口而出。

  他快要摇旗呐喊,甚至想要跪在楚怜身边给他说他错了。

  林逍想念楚怜一切,想念他娇嗔的语气,想念他温热的肌肤,想抚摸他绝世的容颜,轻柔的擦干他的眼泪。

  告诉楚怜,他有多想他,这些年从未放下过他。

  上次的话是他说错了。

  他做的对,是他狭隘自私,心有偏见,才会说出那么无知的话。

  现在,林逍终于认清了自己。

  他最想对楚怜说的,无非就是一句情真意切的我爱你。

  孤注一掷的说出来,卑微怯懦的期盼楚怜接受。

  他不介意楚怜是妖,从头到尾都不介意。

  结果让林逍没想到的是,这一声出来,楚怜跑的更快了。

  白靴淌着城门前地里堆积起来的一层水,发丝因雨水,有几缕贴在脸上,衣物粘在身上,显出纤细的腰身。

  跑了一段,大概是觉得衣服湿了影响行动,楚怜停了下,伸手拎着衣服的衣摆,继续跑。

  那个感觉,就像身后有恶犬在追赶一样。

  林逍:“……”

  林逍怎么会让好不容易找到的楚怜跑了。

  他一个捉妖人,怎么会连一只这么小的狐狸都抓不住?


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C401
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập