Tải xuống ứng dụng
24.57% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 226: 【72】玫瑰绕枪膛

Chương 226: 【72】玫瑰绕枪膛

“你要这样,我也没什么劝你的了。”

  天色渐亮,楚怜轻轻伸手挥开新房的房门,对他说道:“出去你就可以回到自己的世界了。”

  李伟走到门口,回头看了看这装饰华美的婚房,又看了看姿容绝艳的楚怜,不知是什么原因,他抿了抿唇,突的问道:“你要在这里待多久呢?”

  楚怜手里握着茶杯,和晚间魅惑不同的清澈明亮的瞳孔望向李伟,柳眉微弯:“待到我夫君来娶我回家就好。”

  “那他人呢?”

  那漂亮狐妖说着甜蜜的话,神色却已经遍布哀思,李伟心里颤了一下,有些不好的预感。

  “他……”楚怜唇边的笑意让人心疼,缓缓垂下带泪的眼睑,自嘲说道:“他嫌弃我是妖,所以……他不来了。”

  “……”李伟噎了一下,不知道该怎么安慰,身后的大门渐渐合上,转眼间漂亮狐妖弯起眼眸,已经全然不见悲意:“天要全亮了,你再不出去,就真的永远走不了了。”

  李伟心里紧了紧,踏出门前,劝了一句:“他不值得,你可以找到更好的。”

  他站在门外,看着那关合严实的房门,听到了一句随风飘散的反问:“那你呢?你摸着自己的心告诉我,你是喜欢他的脸?还是喜欢他的人?”

  如果可以,楚怜真想说一句:“不是我不想走,是我走不了啊!”

  那臭道士欺负怜怜!这傻逼门别人进进出出可以,就他妈的离谱,怜怜进来了就出不去呜呜呜。

  天色彻底明亮,梦境破散,坠落的失重感让李伟猛地从病床上惊坐起,眼瞳放大的急促呼吸着,脸上还有细汗。

  他看着窗台上照进来的一束金黄色的阳光,都有些分不清楚昨晚的那个荒唐印象是梦还是真的发生过。

  李伟从床上走下来,跑过去推开窗,伸手触到那一抹有温度的阳光,心里才缓缓的安定了些。

  看来是醒过来了。

  身后的门猛地推开,他一惊,转过去的时候眼神还有些呆。

  白求雨看着他这个样子,嘲弄的勾了勾唇:“怎么?现在已经闷的要靠这种无聊的把戏打发时间了吗?”

  李伟咽了咽口水,有些紧张的站在原地看着他问道:“你……你不是说你不来吗?”

  “你以为我现在是过来关怀病号的吗?”

  “那……”

  白求雨冷厉的半眯了眼睛,嘲讽的看着他脸上的耻红:“上次到现在已经多久了自己不记得?你不行总不能以为我也不行吧?”

  李伟无措的低了一下头,小声辩解:“我没有不行。”

  “嘁。”白求雨眼神下滑,落到他的腰腹:“那是谁最后起都起不来?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C226
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập