Tải xuống ứng dụng
20.27% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 186: 【32】玫瑰绕枪膛

Chương 186: 【32】玫瑰绕枪膛

白求雨看他这副受了委屈,咬着牙给自己较劲的样子,啧了一声,伸手给他用止血棉堵住了针眼,语气依旧冰冷:“知道自己有凝血障碍就自己多按一会儿,别到时候血一直流,又去给少主告状说是我不知轻重。”

  楚怜皱了皱眉,一瞬间的理智没有管控住委屈,他脱口而出:“我没有告状!”

  只要一开口,刚开好不容易为这个位面浅显的泪腺建立起来的堤坝就轰然倒塌。

  早在眼睑内积蓄了许久的泪水争先恐后的夺眶而出,静悄悄的流过了雪白的面颊。

  楚怜有点挫败的底下头给自己擦眼泪,心里特别不舒服。

  他觉得他这个位面的表现实在是有些差劲。

  疼是忍不了,现在连眼泪也忍不住。

  明明在之前能巧言令色步步为营,但好像他一点有点喜欢上什么人,就会变得很笨很笨,什么都做不好。

  只想要把自己缩成很小很小一团,变得没有重量,可以随时随地的缩在那个喜欢的人的身旁。

  楚怜已经看清楚了什么叫外面的世界都很坏,所以现在只有邵黎的温柔才能让他安心。

  之前只是做了一次邵黎对他的好感度就提高了那么多,所以让突然变傻的楚怜看不清楚他深情的眼神,分不清楚他喜欢的是他的人还是他的身体。

  他看的清楚,他什么留得住邵黎的筹码都没有啊……

  楚怜记得自己以前似乎是很骄傲的,但不知道什么时候,一点点温暖就已经足够他卑微成了这样。

  白求雨被他突如其来的眼泪弄得有点怔愣,顿了顿,他从宽大的白色衣袍里拿出了一块手帕,递给楚怜的样子似乎有些不耐烦。

  “擦了,不准哭。”

  他说话好凶好凶,楚怜吸吸鼻子,捂着脸哭的更厉害了。

  操,明明不想哭的。

  这个位面的泪失禁还有痛觉神经敏感,硬是要把他逼成一个一点委屈都受不得的娇气包,还好有黎黎宠着呜呜呜。

  不过还好,就十年,到了下个位面,他还是一条好汉呜。

  白求雨咬了咬牙,粗鲁的扳过楚怜的脸,拉开他挡着脸的手,拿着帕子就是一顿擦,擦完了丢在旁边的垃圾桶里。

  然后继续恶狠狠:“再哭,我捡起来给你擦。”

  看楚怜脖子一哽,把眼泪憋着不敢流的那副楚楚可怜的样子,白求雨拧着眉头,不知道骂了一句什么,提着药箱走了出去。

  在外面的走廊碰上了往回走的邵黎,他略略低了低头,喊了声:“少主。”

  邵黎冲他点了点头,看着邵黎推开那扇他刚出来的房门,白求雨捏着医药箱的手指紧了紧,莫名有些心虚。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C186
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập