Tải xuống ứng dụng
18.77% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 172: 【18】玫瑰绕枪膛

Chương 172: 【18】玫瑰绕枪膛

恐惧的事物面对的多了也会习以为常,但习惯了不代表就不会害怕。

  例如死亡,人们怕的不是他本身,而是万万千千遍脱离的痛苦。

  就像跳下悬崖的时候,冷风在向上呼啸,耳膜附近鼓动着呼呼声。

  你冷的彻骨,哪怕再后悔,也只能在这看似短暂实则漫长的过程中,无能为力的等待坠地的死亡。

  会不会有人在这一刻已经在想自己落下的时候,会不会头破血流,脑浆崩裂,头撞击在坚硬的地面,受到力的冲击弹起,再重重的落下,浑身粉碎。

  楚怜说:“我会。”

  因为我清楚明白的经历过,我甚至在落下的过程中,已经在记忆中被迫尝到过一次。

  浪潮卷起淹没我,腥咸的海水一口又一口钻进我的鼻腔,最爱的人在岸边对我表白。

  我费劲全力浮出水面,向他满是信任的伸出手,他却只是用着一种悲悯而无奈的眼神,一句一句的说着:“我爱你。”

  然后对我的求助视而不见。

  一句简单的苍白的无力的没有保障的“我爱你”有什么用?

  他一点都不能减轻我的痛苦。

  不过我怎么忘了呢?

  这血海深仇,两族恩怨,是他亲手将我推下来的啊。

  但我还是很难过,因为他明明说爱我,却能狠下心一次又一次的伤害我。

  我都不知道,他到底有没有爱过我……

  夜色沉沉,夏日的夜雨里没有一颗星星,溪水的潺潺流动声和剧烈的沙沙雨声辉映,偶尔夹杂着些植物叶片上的水滴落在石块上的几句哒哒低语。

  楚怜从那些模糊的记忆中挣扎着醒来,迷迷糊糊地睁开眼睛,手臂上传来一阵强烈的刺痛,几乎是瞬间就让他倒抽一口凉气,精致的五官扭曲起来,他下意识伸手去捂,才发现伤口已经被包扎过了。

  用的宽大的野草叶片,上面的那些毛刺让楚怜更难受了,敏感的痛觉神经让他感觉那些毛刺像一列列细密的针,扎在皮肤下面最娇嫩脆弱的血肉上,把本来就疼痛的伤口搅合的更加血肉淋漓。

  他刚动手想把它撤下来,就听到了邵黎的声音:“别矫情,你血止不住,这附近只有这个能用。”

  楚怜黑长的发丝半干半湿,散落的贴在他干净的脖颈,苍白的脸上的模样显得有些莫名的色气。

  他抬着一双不谙世事的纯洁眼眸向他望去,见到被附近叶片遮挡严实的山洞口旁生着火正在烘衣服的邵黎。

  火舌跳跃着,偶尔发出几声微小的噼啪爆裂声,邵黎深邃的五官在昏黄的夜火下,半明半昧。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C172
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập