Tải xuống ứng dụng
16.63% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 152: 【98】月光白

Chương 152: 【98】月光白

刑安冉精神恍惚的看着自己微博下面的不断增加的咒骂声,惊慌失措的给刑铭打电话:“表哥,我,我现在该怎么办啊?现在他们都在骂我,我……我的名声还有我的奖杯……我,我会被封杀的啊表哥!”

  “奖杯奖杯,还他妈想你的奖杯!那是你的吗?”

  刑铭一肚子气正没地方发,刑安冉这个时候打电话来明摆着就是找气受的。

  他眼睛里面灌着浓浓的怒火,啪的一声把手里新收到的收购合约扔到桌上,胸口起伏着,厉声臭骂:“我拿给你,是因为我听你说你要收藏我才给你的,你倒好,前脚从我这里拿着走出去的东西,后脚出去就是你画的了?你这么有能耐自己解决啊。”

  “我……”

  “滚!”

  刑铭讨厌死刑安冉了,因为他的事情现在连带着他的公司也受到了剧烈的打击,股价每一分每一秒都在降低,眼看就要破产了,弄得刑家不得不向陆氏妥协,签下了这份堪称屈辱的合同。

  没有任何的管理权,仅仅拿着百分之五收益的叫花子,他都已经能够想象圈内人士以后会怎么说他们刑家了。

  再一次在谈判桌上相遇,刑铭再也没有了和陆戎叫板的语气。

  哪怕一直到从结束,陆戎都没有都没有到现场,面对着陆氏的一个秘书,他也得点头哈腰的低头。

  ……

  后续关于那副画的归属,哪怕那几个艺术界的泰斗在后面如何追问,陆戎都没有同意将画作继续参赛。

  这是楚怜的痛苦,而他已经不在人世。

  哪怕这幅画会带给他前所未有的荣耀,可这样的话,就意为着所有透过画品瞻仰楚怜遗容的人,都将看到他的痛苦。

  陆戎不想这样。

  他有私心的偷偷把画带回家了,连菲儿都没有告诉的藏了起来。

  一天在家,天气有些冷,菲儿穿的小裙子外面罩了一件薄外套,手里拿着一只小玩偶,和家里的仆妇玩的满头大汗过后,哒哒哒的跑进了陆戎的书房。

  “表哥,菲儿来找你玩!”

  陆戎低下头看见菲儿无忧无虑的笑容,心里莫名欣慰了一些,他记得楚怜说过希望菲儿永远无忧无虑的。

  小丫头张开双手,陆戎就把她抱起来,放在膝盖上,继续确认手里的遗嘱有没有问题。

  菲儿歪了歪头,黑葡萄一样的眼睛疑惑的看向陆戎桌上的合同,问:“表哥你在干嘛啊。”

  “我准备去找你楚哥哥。”陆戎的声音很淡,淡的像一滩死水,他摸摸菲儿的脑袋说:“表哥要去找你楚哥哥了,很长一段时间不在家。从明天开始,你就回妈妈那里好不好?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C152
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập