Tải xuống ứng dụng
15.77% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 144: 【90】月光白

Chương 144: 【90】月光白

楚怜进抢救室到出来,其实没有多久,炎夏却煎熬的感觉度秒如年。

  追悔莫及的痛苦化为根根细长的针,针针往他身上最痛的地方扎。

  炎夏原本挺直的背脊似乎承受了巨大的痛苦,硬生生压得他弯了腰,像个没抢到糖的孩子一样,蹲在地上抱头痛哭。

  说到糖,炎夏就想到了他小时候,还在孤儿院的日子。

  苏希维的样貌从小就好,老师们看见都会忍不住捏捏他的小脸蛋,说:“这是那家遗落在外的小少爷啊。”

  但他们都清楚的知道,在这里的孩子哪里有什么真的小少爷啊,都是没人要的可怜虫。

  老师的夸赞,只会让给他徒添笑料,让苏希维被孤立的更加严重。

  不过苏希维从来不会刻意去迎合这些明面上就讨厌他的人。

  他很懂得也会利用自己的外貌优势,知道谁才是自己的衣食父母,所以他只会对老师撒娇,或者站着任由他们捏捏脸,以此换来今天的饭食多一点。

  你永远无法想象,一个从小连吃饱一顿饭都要勾心斗角的孩子,他的心机能有多深沉恶毒。

  至于楚怜,他从小长得又瘦又小,内向胆小,五官倒是精致可爱。

  可是他每次见人都战战兢兢的不敢说话,缩在脑袋站在一边,像只笨笨的乌龟。

  孤儿院里已经有了一个能说会道的苏希维了,呆板的楚怜和他站在一起的时候,难免会沦为陪衬。

  炎夏一开始对苏希维把这个说话都说不利索的人,带入他们之间的小团体就是很不高兴的。

  但看着真的像个小王子一样的苏希维笑吟吟的看着他的模样,炎夏又说不出拒绝的话,一来二去只好暂时承认了楚怜的存在。

  炎夏力气大,有时间就会去帮孤儿院的老师们搬东西。

  老师就会看他乖,伸手摸摸他的脑袋,然后乘着其他孩子不注意,偷偷给他些吃的。

  不多,大多数时候是一两颗糖。

  炎夏伸手捧着数了数个数,很快就装进兜里。

  给他一个,他就趁晚上楚怜睡觉了,给苏希维。

  给他两个,他一个苏希维一个。

  给他三个,他一个苏希维两个。

  不管多少,从始至终都没有楚怜的份。

  炎夏一直以为比他们小了两岁多的楚怜是不知道这件事的,直到有一天,那个比同龄人矮了半个脑袋的小矮子屁颠屁颠的冲他们跑过来,还来不及擦掉脑袋上豆大的汗珠,就从背后拿出两颗糖递给他们。

  “当当——”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C144
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập