Tải xuống ứng dụng
13.19% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 120: 【66】月光白

Chương 120: 【66】月光白

楚怜那种状态他真的特别怕,他害怕楚怜那一天就这样蹲在一个小角落发着呆就离开了这个世界。

  这块小小的拼图碎成了空气中四处飘散的粉尘,终于不是一句话就能哄好的小孩。

  楚怜也是人,他只是会演戏,不是不会痛。

  心理医生狠狠的皱了眉头:“我让你给他吃的药,病人最近吃了吗?”

  他和楚怜不熟,要是强行跟着他说不定还会起反效果,只能通过陆戎来具体了解病人的现状。

  至于陆戎。

  这段时间的面色肉眼可见耳朵憔悴了下来,黑眼圈和眼袋竟然能出现在他的脸上,心理医生都快不认识他们帅气多金的陆总裁了。

  说到这个陆戎几乎是不可抑止的撇了眉:“他饭都不好好吃,怎么会肯吃药?我碾碎了混在水里给他喝的。”

  “他从什么时候开始这种行为的?”

  “就是他带回玩偶的那天。”陆戎想了想,说道:“对了,楚怜给菲儿带的,但菲儿好像没收。”

  心理医生疑惑的拧起了眉:“小姐不是很喜欢楚先生的吗?怎么可能不收他送的东西?”

  陆戎猛然一怔,随即反应过来。

  他飞快的从心理医生哪里起身去找了菲儿,在门口遇到了拿着画眉开眼笑的刑铭。

  陆戎的眼神瞬间暗沉了很多:“你来干嘛?”

  自从刑铭说出要要走楚怜的那些话开始,陆戎就对他没什么好脸色。

  刑铭一看见陆戎笑容更大了,像往常一样嘻嘻哈哈的和陆戎打招呼:“我来找你啊。”

  他指了指手里的画,道:“不过我今天得先走一步,把这个拿回去挂着,你瞅瞅这画好看吧,我问姑姑要的。”

  陆戎余光扫了一眼,发现画上是一双眼睛,沉静如夜色浓郁,像一只满身伤痕的狼王。

  有些陌生,却莫名让他心悸。

  但陆戎不太想搭理他那隐约的炫耀语气,于是不给面子的说:“要走快走,我今天不想理你。”

  刑铭意味深长的“啧”了一声,八成也是听到了陆枚雪添油加醋的说,楚怜现在和陆戎怎么怎么样的说法,猜到了陆戎现在的脾气哪儿来的。

  撇了撇嘴,刑铭自觉的道别:“那我走了啊,下次聊。”

  陆戎没理刑铭的道别,甚至连一个眼神都没给他。

  他径直的走进菲儿平常的活动区域,才发现菲儿在哭。

  她的哭和楚怜完全不一样,也许是因为从小是被宠着长大的,菲儿嚎的特别有底气,哇哇大哭着控诉一旁冷着脸的陆枚雪。

  “妈妈坏!那是哥哥给我的!你为什么要送人!”

  陆枚雪从小带着长大的,总归是心疼的。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C120
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập