Tải xuống ứng dụng
12.98% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 118: 【64】月光白

Chương 118: 【64】月光白

  陆戎冷冷的说:“不用了,我认路。”

  “你!”

  陆枚雪看着陆戎说完后离去,头也不回的背影,抓紧了手里的包包,狠狠的撕扯出了几条划痕。

  刚好家教课的老师走出来,看见站在门口的楚怜抱着玩偶的楚怜,匆匆对他点了点头,便忙不迭的离开了。

  她听见陆家家里的佣人说,这个漂亮的男孩是一个只会爬床勾搭男人的贱货,作为一个教书育人的家教老师,她打心眼里看不起这样的人。

  楚怜看了那个女老师一眼,觉得她很是莫名其妙。

  走进去的时候菲儿正坐在地上拼积木,显得有些兴致缺缺,所以很轻易的就发现了走进来的楚怜。

  “楚哥哥!”菲儿抛下手里的积木向楚怜飞奔而去。

  楚怜怕菲儿摔倒,蹲下来对她张开手臂,结果“砰”的一声,菲儿没事,他倒是被扑倒了。

  楚怜皱了皱眉,也没反应过来自己居然能被一个七八岁的小丫头撞翻。

  后背磕在木地板上还是有些疼,可是菲儿真的跑的不快。

  他笑了笑,忽略身上的疼痛说:“菲儿长胖了。”

  菲儿意识到自己做错事了,立马爬起来去拉楚怜起来。

  “哥哥你磕着没有啊,疼不疼啊。”菲儿眼眶一红,嘟着嘴给他呼呼:“对不起啊,哥哥,是菲儿莽撞了。”

  楚怜看她这副马上要掉金豆豆的样子,笑着伸手刮了一下菲儿的鼻子,把长耳朵兔子递到她面前。

  “菲儿你看,喜不喜欢?”

  “哇!是上次妈妈没来得及给菲儿买的那个娃娃!”

  小孩子才是真的能无忧无虑的,菲儿欣喜的接过楚怜递给她的玩偶,先前那点哭腔立即烟消云散了。

  她凑过来亲了楚怜的腮帮子一口,笑嘻嘻的说:“谢谢哥哥!”

  楚怜的唇角勾了勾,还没来得及说点什么,就见在陆戎那里受了气的陆枚雪三步两步的走过来,猛地夺过菲儿手里的玩偶扔到地上,神情冷若冰霜:“你这个被丢掉的垃圾也敢给我女儿送东西?你是被丢掉的,你的娃娃也是被丢掉的!”

  楚怜愣了一下,眼睛里不止有泪花,一瞬间仿佛好不容易粘合一点的玻璃又碎了。

  他慢慢的蹲下,把兔子玩偶捡起来,心疼的看着它被扯出棉花的一条腿。

  菲儿从来没见过陆枚雪这个模样,凶狠的像是要吃人,她一时之间吓到了,立即哭了起来要向愣住的楚怜跑去。

  “呜呜呜,楚哥哥,妈妈好吓人,呜呜呜......”

  “闭嘴!”

  她现在没心情去安慰菲儿。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C118
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập