Tải xuống ứng dụng
11.37% 快穿之病弱白莲洗白记 / Chapter 103: 【49】月光白

Chương 103: 【49】月光白

“不够。”陆戎的模样看起来实在是无情极了,看向楚怜的目光已经是全然的薄情:“这些都要怪你的母亲,是她的错,你要恨的话就恨他吧。”

  陆戎不断的麻痹自己,收起先前那些动容。

  他救不了楚怜的。

  放过了楚怜,他姑姑怎么办?

  陆戎的父母死于家族的内斗,从小就是陆枚雪护着他。

  要是陆枚雪出了什么事,陆戎就真的连最后可以说说话的亲人都没有了。

  他想走的,可是脚不听使唤,钉在了原地。

  楚怜像个濒死的人一样瘫在床上,双眼无神的盯着陆戎的脸,瞳眸涣散的凝聚不出影子,思绪也是乱的。

  他干裂的嘴唇张合着:“你们都说是因为我的母亲我才会这样,才会被报复,可是我都不知道她的存在,我一个人孤孤单单的活着,后面遇到两个同样孤单的人,我们看彼此对眼,搭了伙,一起长大。”

  “可是,我不知道他们什么时候会抛下我,所以我把自己放的很低很低,我想让他们习惯我的存在,习惯了,就应该不会随意的抛下我了吧。”

  楚怜眼睛眨了一下,掉了一滴泪,突的质问:“你们为什么要我还啊?我没有被她爱过一天。”

  陆戎眼睫狠狠的颤了颤,心里狂风浪潮,却仍然狠着心说道:“你是她的孩子,理应母债子偿。”

  “你活该。”

  陆戎将视线移到别处,不敢看楚怜的模样,却深吸了一口气,缓缓说道:“因为你是楚乔月的孩子,所以你活该。”

  楚怜听到陆戎的这句话愣了一下,费力的抬起一直发抖的双手费力的捂住眼睛,过了好半天,才缓缓地慢慢地移开,叙述性的呢喃道:“原来真的是有人不被期待着来到这个世界的。”

  有时候的哭泣是一场没有声音的大暴雨,无意间就淋了旁人一身狼狈的泥泞。

  那句话是陆枚雪说的,陆戎拿来警醒自己的,却是说给楚怜听的。

  但他比谁都清楚这些话其实没什么根据,陆戎说着都觉得心虚。

  他没办法呆在这里了。

  陆戎觉得再呆下去,再和楚怜说下去,他真的会疯的。

  几声脚步声过去,楚怜听到了系统提示音:【攻略目标:陆戎好感值+20,目前好感值40,请宿主继续努力!】

  是有人不被期待着。

  但是没关系,会有天使替世人给他最浓烈的爱。

  如果连天使都不爱的人,他就只能自己爱自己。

  陆戎走出那间房,双眼发昏的几乎站立不住,拿着手机好半天才颤着手指拨通了一个电话:“老邢,过来一趟。”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C103
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập