Tải xuống ứng dụng
55.44% 深海有鲛人 / Chapter 173: 173 伤疤

Chương 173: 173 伤疤

水玥宸突然抓住拂泠的肩膀,两眼几乎瞪圆,“怎么会变成这样?怎么会?谁弄的?”

  “是我自己。”拂泠轻声打断水玥宸,淡笑着,“是我自己不小心划伤的,很丑吗?你看你一副见鬼的样子。”

  拂泠脸上的疤痕简直触目惊心,丑陋而可怕,水玥宸根本无法将视线从那道疤痕上移开,从拂泠轻描淡写的口气中水玥宸知道,就算给他再怎么追问,拂泠也不会告诉他实话,这件事,只有他自己去查。

  “没有,泠儿,我可以用灵力帮你修复好脸上的伤,我现在就帮你。”

  水玥宸迫不及待的想修复好伤疤,他根本不能容忍拂泠原本完美无暇的脸上出现这样的刀疤。

  拂泠挡了他的灵力,苦笑着说,“君上,没用的,这伤是被火玉匕首所伤,即使是灵力也无法修复。”

  水玥宸的眼神闪过一丝失望,纵使拂泠的脸再好看,多了这样一道伤疤,也让人难以接近。

  过了些日子,水玥宸来看拂泠的次数越来越少,拂泠能够感觉出来,水玥宸的目光总是若有似无的看她的伤疤,拂泠开玩笑的问他,“君上,你很在意我的伤疤啊?”

  “没有,只是心疼,被划伤的时候很疼吧?”

  “不疼了,只是君上似乎比我更在意这道伤疤。”

  这次回来,水玥宸明显的感觉到拂泠的笑容少了,有的时候她会看着镜子里脸上的伤疤很长的时间。

  水玥宸甚至想,她有什么委屈大可以说出来,不管她有什么要求,上刀山下火海他都愿意为她去做。可她回来了,安安静静的,不哭也不闹,把所有的心事都藏了起来。

  关于拂泠脸上的伤疤形成的原因,水玥宸没有问,但是水玥宸知道,她当时一定很疼。

  想着拂泠曾经的笑脸,他心里一阵阵地抽疼。

  这夜,拂泠做了一个梦。

  那一天风和日丽,四周绵延起伏的小山上郁郁葱葱,湖水在蓝天的映衬下透明清澈,湖边有一颗大榕树,巨大的树冠在岸边投下一片清凉的阴影。

  她和水玥宸并肩走在湖边,午后的阳光透过树影洒在他们身上,头发在微风中轻轻拂着面庞,美妙的景象。

  忽而,画面一转。眼前突然变得寒冷,黑暗,无边无际。身边的人不见了踪影,拂泠蜷缩着身体,不着寸缕,黑色的虚无中亮起无数幽冥的眼睛,转眼幻化成幢幢暗影,无数的魔鬼狰狞着向她扑来,她在无边的恐惧中大声地叫喊:“不,不要,救救我!”

  然而那声音一出口,就无声无息地消散,她只能眼睁睁地看着自己被撕成碎片,弥漫的血雾遮蔽了黑暗。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C173
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập