Tải xuống ứng dụng
50% 深海有鲛人 / Chapter 156: 156 离开

Chương 156: 156 离开

这人一身黑衣,他的头发很凌乱,脸色也很憔悴,但是,五官立体而精致,长身玉立,挺直了腰站着,眉宇间自有一股不怒而威的气质,原本以为永不再见的人,现如今却突兀地立在了面前。

  只是望着,相对竟是无言。

  许久,拂泠垂首敛眉:“别来无恙。”那样说着,止水无波,淡得没有痕迹。

  “泠儿,跟我走吧,离开这里。”黑衣男子静立半晌,终于说出了这句话。

  “我……我不走,这里有我想要的东西。”拂泠顿了一顿开口拒绝,她好不容易从冥界逃出,怎么甘心回去。

  “你丢下我一人离开,忘了你已经不入轮回了吗?如果还要任性,你会灰飞烟灭。”男子看着拂泠,眉目颦蹙着,颇有些恨铁不成钢的担切。

  他说的话,拂泠怎会不知道,只是她不在乎,就算只能活一天,她也想活的自由一些,难道就为了能长久活着而不顾自己的心意吗?

  “我没忘,也不想连累你。你不必管我,我们早就两不相欠了。”拂泠垂下眸子,盯着地面,她不想见到这个人,一见到他,就想起冥界的那段经历。

  “如果真是这样,我是不是该告诉他,你究竟是谁,来这里目的为何,还有,你怎样的度过的这些年。”黑衣男子一字一顿地说。

  “不……”拂泠抬起了眼,痛苦的嘶吼。什么都可以,她不想水玥宸知道她的经历。

     “跟我走。”黑衣男子的声音坚毅而温柔,“我不会伤害你的,相信我。”

      拂泠抬眼之际,接触到了男子的目光,他的心震动了一下,脑海里有一道熟悉而模糊的影子转瞬即逝。

    “跟我走。”男子将手伸向拂泠。眸光恳切而坚定。

  拂泠不知不觉点了点头。

  黑衣男子牵起了拂泠的手,掌心的柔荑细腻微凉,他喜欢这种温暖,这种能为他带来心安的温暖。

  出了宫才看到,月淡星稀,夜里却是出奇的明亮,只是有些雾霭缭绕,微冷。

    男子的脚刚迈出房门,迎面一道红光向他袭来。他疾速侧身,错步避开。

    “什么人?快放开泠姑娘!”水玥宸的侍从河秀挡在黑衣男子前面,一扬手,水色流光自他掌心腾起。水族的流光有夺人性命的灵力,河秀修炼的便是此灵力。

     “唔……”拂泠感觉到了周围空气中突如其来的凉,痛苦得拧起了眉头。

      黑衣男子大惊,抱紧了拂泠,对河秀低声喝道:“还不住手,你想害死她吗?”

      河秀收了手,跃到黑衣男子面前,警觉地望着他:“你到底是什么人?”


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C156
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập