Tải xuống ứng dụng
57.14% 唐先生又动心了 / Chapter 176: 第176章 你以前从来不抽烟

Chương 176: 第176章 你以前从来不抽烟

唐宸挂了电话,望着落地窗外明媚的阳光,觉得这一天尤其的美好。

  耳边仿佛还回放着楚因梦软软糯糯的声音。

  突然间不想去上班,他从沙发上站起来,一手插兜,望着窗外青葱的绿色植被。

  早晨的阳光轻快又慵懒,透过玻璃,柔柔薄薄的一层洒在他的脸上,在他深邃的眼底投下阴影,因为光线,他本就棱角分明的五官愈加立体。

  他看起来像是在欣赏植物,可又像是在想什么东西,眼神虽然还是平静,但带了一丝温柔,那样专注。

  烟瘾犯了,他从口袋里拿出一包烟打算抽一根,打火机点燃又顿住。

  前几次抽烟时楚因梦蹙眉撇开头的画面忽然出现在脑海里。

  他对什么东西都不在乎,但是不知道为什么把她的那个表情记了那么久。

  唐宸松开打火机,把叼在嘴里的烟和打火机丢在茶几上。

  有一道目光射在自己背后,唐宸看着飘荡的窗帘,淡淡地说了一句:“回家的感觉怎么样?”

  “还行,多亏了伍阿姨。”玄关处的江心语对着唐宸高大的背影看了一会,然后换鞋走进来。

  她口中的伍阿姨,是唐宸的母亲。

  江心语看了一眼茶几上随意放着的打火机和烟盒,皱了皱眉,抬眼看着唐宸。

  唐宸依然没有回头,刚才的柔和已经没了,表情淡淡的,拿起茶几上的水杯喝了一口水。

  “宸哥哥,你以前从来不抽烟。”江心语说。

  有人改变了他。

  “嗯。”唐风放下杯子,说,“你一直很细心。”

  “还是比不上你。”江心语笑笑,“你是世界上最一丝不苟的人。”

  江心语的手微微弯曲,想要揪紧衣服,最后又放下来:“就是因为这样我才喜欢你。”

  唐宸:“没那么夸张。”

  “能和一个这样完美的人在一起,于我而言是一件幸事。”江心语浅笑,“还记得你在做心理治疗的那四年,只有我能照顾你。”

  唐宸撇开头看向别处。

  “我记得刚刚开始,你也想要抽烟,想缓解心痛。”江心语伸手拿起茶几上的烟看了看。

  唐宸稍稍侧过头。

  江心语极为自律,修养也很好,她自身要求极高,要营养师为她准备专门的餐食,作息规律,穿的衣服都要求不能有皱褶。江心语照顾唐宸那四年,江心语对烟厌恶至极,连碰都不想碰。

  江心语回忆一样,缓缓地说:“那个时候你为了赶走我还专门带我去吃麻辣烫。”

  唐宸垂下眼,江心语翻开了以前的事,他不喜欢做心理治疗那几年,但并不代表他忘记了。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C176
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập