Tải xuống ứng dụng
11.45% 我快亏成麻瓜了 / Chapter 159: 第157章 老板,我才十八岁(月票加更8/13)

Chương 159: 第157章 老板,我才十八岁(月票加更8/13)

“喝吧。”王硕把一个酒杯放在刚子面前。

  “这个味儿怎么和果汁似得。”刚子擦擦额头上冒出来汗,酒吧的空气挺闷,空调打的也不够低。

  “感觉怎么样?”王硕看了一眼脸色潮红的小年轻。

  “哈哈,原来并没有想象的那么难,简直太爽了,就是没准备,要不然我能说的更好。”刚子激动的不能自抑。

  他喜欢看别人说脱口秀。

  以前是看国外的比较多,偶尔一次和同学来了酒吧,看了脱口秀表演,就经常跑过来看。

  却从没有想到自己也可以站上去说。

  “搞IT的、研究化工的都上去说,这玩意儿没啥难度,不过想说的好了,把这个当成职业很难。”

  王硕有种感觉,他说很难,并不会吓退这个少年。

  就像当初他学调酒一样。

  在网上看到视频,觉得简直酷毙了。

  于是不顾父亲的苦劝然后吊起来鞭打,毅然决定退学去学调酒。

  “我能明天还能上去说吗,硕哥,你和这老板熟不熟,帮我说说呗。”刚子充满期待的说道。

  至于王硕说的难,他根本就没放在心上。

  “看来你对自己的本事还真是一无所知,”王硕啼笑皆非,他拍拍手:“有谁觉得这个小兄弟说的好,请他喝杯酒吧,十八岁了,是个小爷了。”

  酒吧里瞬间就有四五桌起哄,吵着说他们请。

  刚子转过身,呆呆的看着这一幕,他终于能够发现这些陌生人眼中对他的赞赏。

  这是他这辈子都不曾享受到的赞赏。

  “瞧见了吧,不需要我去找老板说,你想来随时都可以来,待会记得去找老板要你今天的工钱,坐角落里那个穿练功服的就是老板。”

  角落里的酒吧老板看到刚子看过去,举杯示意。

  刚子觉得今天就像是做梦一样。

  似乎片刻之间,他就从一个孩子成长为一个可以和这些大人平等交流的人物。

  “回去多想想,咱们这边脱口秀发展不过四五年时间,整个首都地界全职脱口秀演员也不超过十个,你刚才见到的那两个也是兼职,偶尔玩一下,只有圈子,没有产业,挣不来钱。比起欧美三百多年的历史沿革、成体系的商业化运作可谓天壤。”

  王硕并不想蛊惑一个高考落榜生去做脱口秀。

  感觉比调酒更没前途。

  调酒至少不需要什么文化。

  而说脱口秀,你肚子里得有货,不然别人在说“岂曰无衣,与子同袍”的时候,你就只能说加油。

  或者你可以说奥利给。

  王硕很好奇刚子第二天会不会过去,所以第二天他还是去酒吧做兼职了。


Load failed, please RETRY

Quà tặng

Quà tặng -- Nhận quà

    Tình trạng nguồn điện hàng tuần

    Rank -- Xếp hạng Quyền lực
    Stone -- Đá Quyền lực

    Đặt mua hàng loạt

    Mục lục

    Cài đặt hiển thị

    Nền

    Phông

    Kích thước

    Việc quản lý bình luận chương

    Viết đánh giá Trạng thái đọc: C159
    Không đăng được. Vui lòng thử lại
    • Chất lượng bài viết
    • Tính ổn định của các bản cập nhật
    • Phát triển câu chuyện
    • Thiết kế nhân vật
    • Bối cảnh thế giới

    Tổng điểm 0.0

    Đánh giá được đăng thành công! Đọc thêm đánh giá
    Bình chọn với Đá sức mạnh
    Rank NO.-- Bảng xếp hạng PS
    Stone -- Power Stone
    Báo cáo nội dung không phù hợp
    lỗi Mẹo

    Báo cáo hành động bất lương

    Chú thích đoạn văn

    Đăng nhập